Thứ Năm, 28 tháng 2, 2013


Cây lộc
Cây lộc tết em cho
Hôm nay vàng một lá
Nhưng ngọn vẫn non tơ
Giữa tháng giêng rét giá

Mong được như cây lộc
Cứ mãi mãi xanh tươi
Giữa bộn bề ngang trái
Và hiểm sâu lòng người.

                    Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Ba, 26 tháng 2, 2013


Vợ tớ
(Họa nguyên vận bài “ Tự sự” của Kim Cúc)

       Tết này vợ tớ sáu mươi ba
Không thơ chẳng phú khỏi ngân nga
Buồn vui tuốt tuốt nàng lo tất
Nhà ấy so cùng sắc kém xa
Trời đất phú cho thiên chức mẹ
Nuôi con giành hết cả phần cha
Kém tài người biết nên tu đức
Nhà mỗ ngày nào cũng có hoa

                             Nguyễn Xuân Hiểu

Phụ chép bài mời họa của Kim Cúc

Kim Cúc xuân này tuổi sáu ba
Yêu thơ đường luật thích ngâm nga
Khi vui xướng họa cùng thi hữu
Lúc vắng gieo vần kết bạn xa
Hạnh phúc ấm êm dầy nghĩa mẹ
An khang khỏe mạnh nặng tình cha
Ươm mầm tri thức trồng cây đức
Đón tết Nhâm Thìn thắm sắc hoa

Thứ Bảy, 23 tháng 2, 2013


Thế cả thôi

(Viết sau khi đọc" Chuyện vui phố bèo" của Song Thu)

Cũng như cụ “Đỗ” cả thôi
Làm gì còn mấu mà lôi với chèo
Của “Tam bảo” tiếc thì leo
Còn ra cũng mặc mốc meo ai nhòm

                                    XH

Thứ Sáu, 22 tháng 2, 2013


Chùa Bái Đính

(Họa nguyên vận bài chùa Bái Đính của Kim Cúc)

Vui với non bồng khách tới chơi
Bâng lâng mây trắng họa lưng trời
Tiếng chuông khoan nhặt như trời định
Nhịp mõ trầm ngân ngẫm sự đời
Nắng sớm mới nhen chùa đã mở
Mưa chiều xen với bóng chiều rơi
        Viễn du quan sứ chừng như mãn
Xe ngựa nối nhau túc túc rời

                             Nguyễn Xuân Hiểu



Phụ chép Bài xướng

Mây trắng bồng bềnh vẫn dạo chơi
Chùa thiêng bảo tháp tọa ngang trời
Năm trăm la hán ngồi thiền định
Mấy chục tăng ni ngẫm đạo đời
Chuông ngọc hoa văn đường trúc mở
trống đồng bóng hạc ráng chiều rơi
Bâng khuâng thả bước miền tiên cảnh
        Lạc giữa đào nguyên chẳng muốn rời

Thứ Năm, 21 tháng 2, 2013


Lúa xuân

Lúa xuân đương thì con gái
Nõn nà chóp lá buông câu
Ngút ngát màu xanh liềng liễng
Khắp trên bãi cạn đồng sâu

Thêm đôi ba tuần trăng nữa
Hạt vàng sẽ đậu kín bông
Mong trời phải thì mưa nắng
Cho mùa bõ nhọc nhà nông

                             Nguyễn xuân Hiểu

Thứ Ba, 19 tháng 2, 2013

Thăm đồng

Đã lâu chẳng ngó ruộng đồng
Đã lâu chẳng tỏ cấy trồng ra sao
"Con dân" chức mọn nhận vào
Thăm đồng như "nghiện" ngày nào cũng ra 

                                                          Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Sáu, 15 tháng 2, 2013


MẸ VÀ TRĂNG

Dưới bóng tre đất khách
Con ngồi ngắm trăng trôi
Bâng khuâng thấy bóng mẹ
Ngay sát chỗ con ngồi.

                  Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Năm, 14 tháng 2, 2013


Thăm vũ trường

Vào Huế đi thăm mấy vũ trường
Lập loè xanh đỏ cạnh Sông Hương
Tít mù thiếu nữ tung đùi nhảy
Quân tử ra về dạ vấn vương.

                         Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Tư, 13 tháng 2, 2013


Ở GIỮA SÀI GÒN

Giữa Sài Gòn đô hội
Không nguôi nhớ em xa
Nằm ươn trong khách sạn
Và ngẫn ngơ vào ra

        Chắc em đang ngồi cửa
Nhẩm tính bớt từng ngày
Khiến lòng anh trộn rộn
Khi ngủ dậy sáng nay

Chỉ còn ba ngày nữa
Ta lại ở bên nhau
Mười lăm ngày sẽ hết
Có dài đâu, dài đâu.

Hãy chờ anh em nhé
Anh sẽ về ngay đây
quê em có thấy
Lòng anh đang ngất ngây.

                            Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Ba, 12 tháng 2, 2013


Tuổi già

Tuổi già lười nghĩ lắm
Cái đầu để  rỗng không
Làm gì có thơ mới
Mà bạn bè cứ trông

Tuổi già chỉ muốn khoẻ
Và sống thật vui thôi
Bạn hỏi có gì mới
Như cũ là tốt rồi

Tuổi già là quy luật
Nó đến để rồi đi
Chỉ mong chậm một chút
Để nghe đời nói gì

Bao người chê kẻ quý
Mấy  người khen có công
Ai bảo vô tích sự ?.
Ai nói sống như  không !

Bốn hai năm cần mẫn
Mưu sinh và hy sinh
Chẳng phải hổ thẹn mấy
Vì đã sống hết mình.

Với người trên thành kính
Với bạn bè chân tình
Với công việc tận tuỵ
Với tự mình phân minh.

Thấy hèn luôn chia sẻ
Thấy giỏi không ghét ghen
Trên đường trường cùng bạn
Có đua nhưng không chen,

Tuổi già! Tuổi già đến!
Ta xin đón người vào
        Hãy cùng sống tốt nhé
Như vốn đời được trao.

                 Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Hai, 11 tháng 2, 2013


Trên tàu cao tốc

Như một con kình lớn
Lướt trên dòng kinh quê
Bọt bông tung trắng xoá
Mải vui không muốn về

Ngồi trên tàu cao tóc
Khách thơ tìm hồn thơ
Đường đi chừng đã hết
Vẫn chưa rời giấc mơ.

                   Nguyễn Xuân Hiểu

Chủ Nhật, 10 tháng 2, 2013


Nhớ

" Nhớ ai ra ngẩn vào ngơ
Nhớ ai - Ai nhớ bây giờ nhớ ai
Nhớ người như nón nhớ quai
Như hình nhớ bóng, như ai nhớ mình"*

Năm xưa ai viết bài thơ nhớ
Ra ngẩn vào ngơ nhớ - Nhớ ai
Để nay ta đọc bài thơ ấy
Chẳng nhớ mà lây nhớ - Nhớ hoài.

                                     Nguyễn Xuân Hiểu

* Thơ cổ khuyết danh

Thứ Bảy, 9 tháng 2, 2013


Lời xuân tặng vợ

Mồng một buồn lo ập đến
Nhưng rồi tan hết trọi trơ
Lại vui như người trong hội
Lại cầm được bút làm thơ

Đã mấy xuân rồi xuân nhỉ
Bao vần xuân viết tặng xuân
Vẫn thắm như hoa đào bích
Nắng mưa bao bận mấy lần

Anh đã có em hiền dịu
Anh lại có em trẻ trung
Anh được sống trong hoà thuận
Anh vui sướng đến vô cùng

Đầu xuân lời xuân anh tặng
Muốn mong giữ trọn tình đời
Để được cùng nhau hạnh phúc
Còn hơn vàng đó em ơi.

                       Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Sáu, 8 tháng 2, 2013


Mừng tuổi mới

Đời ta thêm một trang mới nữa
Xin khắc vào đây chữ phúc nhà
Sáu mươi lăm tuổi còn trai tráng
Tấc lòng chẳng thẹn với ông cha.

Những ước sánh vai cùng tuế nguyệt
Cùng mong giữ trọn nghĩa tao khang
Bốn cõi anh em đồng chí thuận
Bước tiếp đường vui nghiệp "QUAN" làng.

                                   Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Tư, 6 tháng 2, 2013

Vợ là mặt trời

Em ơi! Vẫn là anh đó
Mà nay, sao ngại ngắm nhìn
Em ơi! Vẫn là em đó
Mà nay,  như chẳng thể tin.

Những muốn Em còn nhỏ xíu
Để cho Anh được ẵm bồng
Những muốn Anh còn nhỏ xíu
Để cho mẹ gửi Em trông

Em như bóng đèn cao áp
Làm mờ ánh sáng Nê - ông
Ngọn nến đêm nào sáng thế
Hôm nay như đốm lửa hồng

Tất cả hãy ngừng toả sáng
Để Anh đón mặt trời lên
Mặt trời mới là tất cả
Dệt lên muôn sự vững bền.

                                              Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Ba, 5 tháng 2, 2013


Ngoại tình

Ngoại tình là cái chi chi
Mà bao người cứ thích đi ngoại tình
Đề huề vợ đẹp con xinh
Chồng khôn. của chất đầy mình vẫn đi
Ma xui, quỷ nói những gì
Mà bao người cứ thích đi ngoai tình?

                             Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Hai, 4 tháng 2, 2013


Tự thú trước tình yêu

Đã quá nửa đêm chưa ngủ
Mong sao trời sáng mau mau
Để được ghi thêm ngày mới
Vào năm tháng đã có nhau

Có phải mình còn thơ dại
Không đâu còn trẻ trung gì
Biết dư ngàn điều phải trái
Vẫn lâm vào cảnh tình si

Mới hay tình yêu gớm thật
Vượt qua muôn nỗi hãi hùng
Vẫn biết chẳng sao được nữa
Mà lòng cứ muốn sống chung

Chẳng ai đi tìm ai cả
Tự nhau ta đến với nhau
Cứ như số trời đã định
Tiếc thay đều đã qua cầu

Anh viết bài thơ tự thú
Lòng mong nói hộ cả hai
Hãy yêu cứ yêu em nhé
Ối người mắc chứ riêng ai

Chắc họ cũng như mình cả
Yêu nhau cửi áo cho nhau
Sẽ chẳng có ai ngồi đợi
Bởi làm chi có kiếp sau.

                  Nguyễn Xuân Hiểu

Chủ Nhật, 3 tháng 2, 2013


Tự chào

Còn đúng một năm nữa
Ta về với điền viên
Nghỉ hưu theo luật nước
Khi tròn sáu mươi niên.

Khép lại truỗi thời gian
Vì mưu sinh vật lộn
                       Bốn mươi hai  năm trời
           Vút nhanh như chạy trốn.

Nhưng  tính theo âm lịch
Sang sáu mốt tuổi rồi
Còn vạn rưỡi ngày nữa
Là kiếp đời ngừng thôi.

Ngồi truốt lại thời gian
Tính thiệt hơn mất được
Cái gì đã lùi sau
Cái gì đang chờ trước.

Buồn vui bao nhiêu bận
Sướng khổ còn mấy lần
Ngẫm nhân tình thế thái
Có gì phải phân thân,

Những  gì còn  toan tính
Những gì phải âu lo
Những gì còn được lấy
Những gì trời thôi cho.

Ngổn ngang bao câu hỏi
Tự đến rồi tự đi
Chắc chúng biết rằng đợi
Cũng chẳng nhận được gì.

Hình như tuổi già đến
Ta viết bài “Tự chào”
Ghi thêm một dấu ngoặt
Giữa cuộc đời thanh cao.

                     Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Bảy, 2 tháng 2, 2013


Nhớ tết xưa

Xuân 1985
Đêm nằm trăn trở mãi
Nhắm mắt nhưng ngủ đâu
Nghĩ miên man lắm chuyện
Không cuối cũng chẳng đầu.

Ngày mai tết đến rồi
Bánh chưng chưa mua lá
Hoa pháo cũng tiền chưa
Thịt lợn chuồng bé quá

Nợ cũ còn chưa trả
Lo nợ mới giêng hai
Con trẻ mong tết đến
Trong khi bố thở dài

Kiếm tiền tiền chẳng có
Nhìn thóc, thóc rỗng không
Ngủ ngon sao ngủ được
Khi là bố, là chồng

Bạn hỏi: Sao bạn gầy 
Khi ốm đau không mắc
Ê a! Đành ê a!
Cho chuyện qua vì tắc

Tiêu tính toán từng hào


Giật đầu tôm cho cá
Nghĩ càng thấm lời xưa
Xé gấu lên vai vá

Ta nghèo! Ôi ngèo quá
Đôi tất rách cũng xin
Thế mà khi ta nói
Ai nào có chịu tin

Nhà mái bằng bốn gian
Lớp vàng son lộng lẫy
Che tầm mắt mọi người
Nên chẳng ai nhìn thấy

Chỉ ta nhìn thấy thôi
Những bữa cơm muối cộc
Không tương chấm rau xào
Con khua nồi công cốc

Chỉ ta nhìn thấy thôi
Rét về con chưa áo
Chỉ ta nhìn thấy thôi
Khi tháng ba hết gạo

Nhưng rồi xong vẫn phải xong
Thịt hơn chục ký, lá dong trăm tàu
Pháo hoa cũng chẳng thiếu đâu
áo con sắm đủ sắc màu con ưa
Tháng ba đói, thóc ăn vừa
Đành rằng ít cá nhiều dưa bữa thường
Anh em bố mẹ mến thương
Gọi đây là khúc trên đường ta đi
Phải đâu ta kém cỏi gì
Vội khinh ư? Hẵn có khi tiếc lời
Bởi ta còn sống ở đời
Cùng đôi tay khoẻ chẳng chơi lúc nào
Thì đường đến đỉnh non cao
Sẽ gần ngắn lại và chào đón ta
Nhân năm cũ hết tết ra
Bài thơ xuân cũng như là đời xuân
Nhựa xanh đã, sẽ dần dần
Dâng thành lá biếc trăm phần chắc trăm
Sá chi mất ngủ đêm nằm
Sá chi hiện ít kẻ thăm chốn này
Ngẫm từ xưa chí hôm nay
Đói no đâu tính một ngày mà thôi
Pháo xuân đã nổ vang rồi
Cành xuân ơi hãy đâm chồi đón xuân.

Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Sáu, 1 tháng 2, 2013

Tết nghèo

Tháng tư năm tám bốn
Cơn đói kém hoành hành
Tám trăm đồng thúng thóc
Khi nhà ta sạch tanh

Ăn tết ăn thóc giống
Nhà sáu khẩu trông chờ
Lúa sống đi chết lại
Càng tăng mối nguy cơ

Ruột thịt đều bó tay
Anh em cùng hết cả
Không vay chạy được gì
Nên ta càng vất vả

Bè bạn có chừng thôi
Chờ trông chi cấp đủ
Nên lo càng lo hơn
Khiến lòng ta ủ rũ

Làng xóm và kẻ giàu
Lòng người như hẹp lại
Chẳng ai nào đoái thương
Càng hỏi thêm càng dại.

Xã hội cũng chẳng tường
Ghi chữ giàu vào cạnh
Cứu tế không có tên
Sự sống càng mỏng mảnh

Bốn con chưa biết gì
Vẫn cười đùa thoải mái
Chúng đâu biết lúc này
Lòng mẹ cha héo lại.

Chạy từng cắp gạo ăn
Giữ đều ngày ba bữa
Trong khi cứ ngày ngày
Bố dắt xe ra cửa

Đến trưa đạp xe về
Ăn cơm xong đi vội
Buôn bán mẹ không sành
Lương bố đong sao nổi.

Mỗi tháng tròn ba trăm
Ăn bốn ngày là hêt
Nhưng quyết thêm quyết nào
Chẳng lẽ ngồi chờ chết


Và vui thay chính lúc này

Đã lo đủ gạo ngày ngày cho con
Mà như tiền thóc vẫn còn
Thuê bốn người thợ làm non tháng trời
Lúa đồng phân đủ nơi nơi
Hứa mùa sai quả để đời ta tươi
Để ta sớm được nói cười
Không diễn lại cảnh héo người vì lo
Như nhớ cho hãy nhớ cho
Bài thơ trong sự dày vò nửa năm.

                                                    Xuân 1984
                                              Nguyễn Xuân Hiểu