Thứ Sáu, 19 tháng 6, 2015

Hoa sau tết

Cây đào bạc trăm bạc triệu 
Sau tết lá cành tả tơi
THẾ gì cũng xin dẹp lại
Đợi Lao Công đưa về trời

Rồi thì Hoa dơn - Hoa cúc

Lay ơn - Thược dược - Loa kèn
Hồng vàng - Hồng nhung - Hồng bạch...
Bây giờ cũng chẳng ai khen

Thương người như hoa sau tết
Mới rồi còn được nâng niu

                               Nguyễn Xuân Hiểu


ĐỐ VUI

Ba cháu do con dâu đẻ
Ba cháu do con gái sinh
Bốn con giờ thành tám đứa

Đố biết bao nhiêu gia đình?!.

                          Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Năm, 18 tháng 6, 2015

MẸ TÔI

Mẹ tôi có nhiều con cháu
Mấy chục cái nhà to cơ
Mẹ bảo cứ nhà Mẹ ở
Khỏi mang cái tiếng ở nhờ

Biết thế là phong kiến quá
Nhưng rồi vẫn cứ phải theo
Nhà mình đang có điều kiện
Phải đâu thuộc diện đói nghèo

Tiền riêng Mẹ  còn kha khá
Đều do bác “Liệt Sỹ” cho
Hơn chục đứa con còn sống
Chẳng cô cậu nào phải lo

Mẹ tôi hiện giờ già lắm
Người hơn chin chục tuổi rồi
Vẫn muốn tự mình lo liệu
Nên đành sống một mình thôi

Chúng tôi cử người chăm sóc
Mẹ bảo Mẹ chẳng cần đâu
Họp hai ba lần rồi đấy
Nhưng rồi chỉ biết nhìn nhau

Thường cái gì già cũng quý
Chỉ mỗi người già khổ thôi
Giá như có viện dưỡng lão
Chúng tôi đỡ gặp khó rồi.


                        Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Ba, 16 tháng 6, 2015

MÍT NHÀ

Người đời đặt tên là Mít
Hẳn là đã kín như bưng
Da lại sần sùi như cóc
Xấu chắc chưa ai đã từng

May được mùi thơm kéo lại
Và ăn thì ngọt ngòn ngon
Vậy nên may ai được thưởng

Đều xin hạt để nhân…con.

                             Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Hai, 15 tháng 6, 2015

NGHĨ

Nghĩ  mình giống như con Vịt
Thế là hóa thành vịt ngay
Chạy – Nhảy – Bay – Bơi đều…TẠM

Có khi thác cũng được…QUAY

                                Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Bảy, 13 tháng 6, 2015

VỢ CHỒNG

Chẳng nhớ được ai nói nữa
Vẫn đinh ninh bấy lâu nay
..."Đồ dùng nên dùng đồ mới
Nhưng riêng vợ cũ chớ thay"

Khéo lo hãy vời bạn đến
Không khôn mau sớm quy về
Nhân tình xét trong cõi thế
Chẳng gì đặng nghĩa phu thê

Nơi hai vợ chồng hòa máu
Sinh và nuôi dưỡng các con
Ai dám nói : “Như y phục”

Cởi ra là hết không còn.

                  Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Sáu, 12 tháng 6, 2015

NGẪM

Đất trả công người chăm chỉa
Bằng những hạt vàng tròn căng
Trời bù những ngày oi nắng
Bằng đêm dịu mát ánh trăng
Ngẵm trong càn khôn chin kiếp

Đều như... Tự nó cân bằng

                        Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Hai, 1 tháng 6, 2015

Giàu rồi

Tìm trong lục bát cao dao
Ngàn vạn câu có câu nào riêng đâu
Chi bằng tự viết trao nhau

Nửa câu thôi cũng đã giàu rồi Em.