Thứ Hai, 31 tháng 12, 2012


Cảm súc bất ngờ
( Viết nhân đọc xong cuốn sách: " Tuổi trẻ anh hùng" )


Tôi đọc sách mà mặt đầm nước mắt
Khi gặp những dòng in các kiểu đòn tra
Trong tay Mỹ đang ngày đêm trút xuống
Trăm thân hình các Anh - Chị của ta.

Tôi đọc sách mà thấy lòng uất nghẹn
Khi gặp những người đã trầy hết thịt da
Đứng yên lặng cho quân thù sát ớt
Trên khắp mình không một tiếng rên la.

Tôi đọc sách thấy như mình cũng sặc
Khi quân thù dội nước mắm vào Anh
Cũng nhói buốt như Anh trên bàn điện
Cũng lịm dần khi chiếc máy quay nhanh

Tôi đọc sách thấy thương nhiều Anh - Chị
Đang kiên cường chiến đấu giữa nhà lao
Bát cơm vôi của quân thù đưa tới
Các Anh ăn chắc hẳn bụng cồn cao.

Tôi thương lắm khi nghĩ rằng chút nữa
Con dấu gang nung đỏ áp vào thân
Tôi thương lắm khi thấy người phải chịu
Sức nén đè dận đạp của bàn chân.

Ôi mỗi mũi đinh xuyên giữa bàn tay Chị
Sớm hôm qua trong ngục tối nhà tù
Nay tôi đọc thấy tim mình nghẹn lại
Và bỗng vang lên tiếng thét trả thù.

Tôi cũng thấy đằng sau trang sách
Sức mạnh lắng chìm như được nhân lên
Tôi muốn nói với những người thừa kế
Hãy ghi xương khắc tuỷ mối thù trên

Hãy dồn sức vào đầu lê, mũi súng
Băm nát quân thù thay Chị, Anh ta
Những Anh - Chị đã chết mòn chết mỏi
Trong ngục Côn Lôn - Phú Quốc - Chí Hoà

Những Anh - Chị sống hết lòng vì nước
Hiến cả đời mình cho mỗi chúng ta
Trăm tăm tối vẫn chói ngời khí tiết
Đầu sắp rơi vẫn hát vạn lời ca.

                                      Nguyễn Xuân Hiểu

Chủ Nhật, 30 tháng 12, 2012


Chúng tôi đã sẵn sàng

( Những bài thơ viết trong chiế tranh) 

Chúng tôi đã sẵn sàng
Như những mũi tên
                    -  gọn gàng trên bệ phóng
Chỉ cần bấm nhẹ là đi
Không phút đắn đo, hay đòi hỏi điều gì
Chúng tôi đi, theo lời trong tim gọi
Chúng tôi đi, bởi cần phải tới
Mỗi một ngôi nhà,
                       đều giục bước chúng tôi đi.

                                                    Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Bảy, 29 tháng 12, 2012


NHỮNG BÀI THƠ VIẾT TRONG CHIẾN TRANH


Hãy rèn

Ta hãy rèn cho đôi vai thành sắt
Cho đôi chân rắn chắc như đồng
Cho đôi tay như thép đã nung
Và rèn theo khí phách anh hùng

Dù vượt núi băng sông không quản
Ta hãy rèn cho mắt ta ngời sáng
Cho trí trai xứng đáng tuổi thanh xuân
Cho đến khi Tổ quốc - Đảng cần
Ta sẵn có tinh thần quyết chiến.

                                    Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Sáu, 28 tháng 12, 2012

Nhân dịp kỷ niệm 40 năm hiệp định đình chiến cuộc chiến tranh chống Mỹ cứu nước của nhân dân Việt Nam được ký kết. Tôi xin lần lượt gửi đến các Anh - Chị trong "HỘI XÓM" của ta một số bài thơ do tôi viết trên đường tham gia kháng chiến chống Mỹ cứu nước mà tôi may mắn được tham dự. Do thơ viết đã lâu và khi "Tay nghề" lúc đó còn rất non nên tôi xin được lượng thứ trước:
Tôi lấy tiêu đề là: 
Những bài thơ viết trong chiến tranh


SỐNG VÀ CHẾT
(Viết sau khi đọc xong tác phẩm: Thép đã tôi thế đấy)

Sống và chết, sống vẫn là trên hết
Đời người ta chỉ sống có một lần
Nếu bình thường thì được sáu mươi xuân
Rồi cũng chết như muôn người đều chết.

Sống và chết, sống vẫn là trên hết
Nhưng phải sống sao cho trọn kiếp người
Để muôn đời và mãi mãi không thôi
Đời đừng bảo rằng ta không biết sống.

                                              Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Tư, 26 tháng 12, 2012


Cái thớt tàng hình

Em không chỉ có mặt
Cho chị nhà chặt băm
Nhiều lúc em làm đít
Khi chị bắt em nằm

Đôi phen nhà có nhắm
Em lại biến thành đầu
Khúc lòng nóng anh thái
Khối con trẻ nhâu nhâu.

Phải làm thân cái thớt
Em đã khổ lắm rồi
Chẳng thương cho thì chớ
Anh cứ đùa mãi thôi

                  Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Ba, 25 tháng 12, 2012


Cái thớt tự thán
( Họa ngược ý các bài thơ xướng họa về cái thơt của các tác giả lớn: TAN - TD - ĐĐT)
          Mắt mũi môi mồm  em có đâu
Sao anh cứ gọi mặt tìm đầu
Giúp người khối việc khi làm bếp
Đã nghiến quen rồi chẳng thấy đau
Chỉ trách người dùng thường bỏ ngãi
Không lau chùi giả để ruồi bâu
Gọi tên là thớt thì là thớt
Có phải ấy là em muốn đâu

                             Nguyễn Xuân Hiểu

Chủ Nhật, 23 tháng 12, 2012


Đôi lứa

Anh nghe tiếng tim em đập
Rộn ràng - Rộn ràng - Rộn ràng
Có thấy lòng anh lúc đó
Xốn xang - Xốn xang - Xốn xang

Mười tám mùa xuân anh đón
Em tròn một tuổi mới qua
Vậy mà lên duyên đôi lứa
Trái tim cùng nhịp chung hoà

Ơi những nụ hôn nồng cháy
Giữa rừng thông gió ngân nga
Cao xanh cũng như ghen tỵ
Với tình yêu của đôi ta.

                             Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Bảy, 22 tháng 12, 2012


Mẹ

Mẹ không sinh ra con
Vẫn ấm tình mẫu tử
 vì một nửa nhà  con
Bây giờ do con giữ
Mà nhà con
          - Cốt nhục mẹ sinh ra.

Đạo lý ngàn đời - Tự thuở ông cha
Đã yêu nhau phải yêu cả Họ
Bởi thấp thoáng có mình trong đó
Một nửa Anh - Một  nủa em.

Sẽ thế nào? - Ta thử đoán xem
Nếu chúng ta thiếu  đi một nửa
Cái một nửa để cộng thành đôi lứa
Mẹ không cho - Mẹ làm của riêng mình.

Lẽ tự nhiên! Trong mỗi chúng mình
Có cả hình Cha và hồn của Mẹ
Nên phải nhớ hơn một lần như thế
Đừng để Mẹ - Cha mình phải buồn lòng.

                                     Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Sáu, 21 tháng 12, 2012


Nói với trái tim
   
Tim yêu!
Anh dấu em vào trong lồng ngực
Giữa vòng ôm vĩnh viễn không rời
Cho khỏi lạnh khi trời giá rét
Và cùng anh em sống trọn đời.

    Tim yêu!
Anh dấu em vào trong lồng ngực
Và nuôi em bằng máu của mình
Cho khỏi khổ khi đời khe khắt
Để cùng anh em sống trọn tình.

    Tim yêu!
Anh dấu em vào trong lồng ngực
Mong cùng anh em sống trọn tình
Anh nguyện sẽ vì em hết thảy
Và nuôi em bằng máu của mình.

                             Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Năm, 20 tháng 12, 2012


Mừng con một tuổi

Con vừa tròn một tuổi
Chập chững bước vào đời
Nhìn đôi chân nhỏ xíu
Ba vui lắm con ơi

Vui vì con còn nhỏ
Đã không muốn sống quỳ
Nên tuy còn non nớt
Đã đứng dậy con đi

Ba cũng lo ghê lắm
Vì đường có phẳng đâu
Tránh làm sao khỏi ngã
Đôi khi đến biêu đầu

Nhưng hãy đừng ngại chi
Cứ đứng lên con bước
Vì sẽ chẳng bao giờ
Lại ngã như lần trước

Và dần dần như thế
Con sẽ lớn sẽ khôn
Mừng con tròn một tuổi
Ba trao ngàn cái hôn.

          1977
Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Tư, 19 tháng 12, 2012


Nói với con

Bao ngày ba mong ước 
Hôm nay con ra đời
Lòng ba mừng khấp khởi
Có biết chăng con ơi.

Ba đang bồng con đây
Ba bế trên hai tay
Thương con còn bé nhỏ
Ba thức thâu đêm ngày

Ba nghe từng hơi thở
Nhìn từng cái đạp chân
Mỗi lần nghe con khóc
Lòng ba càng phân vân

Con hờn chi con ơi
Con trách chi con ơi
Cuộc đời còn nguyên đó
Đã lo chi đầy vơi

Con hờn chi con ơi
Con trách chi con ơi
Cuộc đời này vui lắm
Rồi tha hồ con chơi.

Nhưng nhớ đừng quên nhé
Phải vun đắp cho đời
Phải chắt chiu gom gúp
Cho con mình lại chơi.

                               1976
                    Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Ba, 18 tháng 12, 2012


Khó đoán

Một nốt “Són - La” Không biết
Vẫn ậm ừ thưởng nhạc Tây
Thiên tài hay là tên ngố
Ai nào đoán trúng được đây.

                     Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Hai, 17 tháng 12, 2012


Đi chùa

Đi chùa xin  quan xin lộc
Chẳng biết thực hư thế nào
Khối người thành “Quan quách” thật
Vô thiên ủng vẫn lao đao

                            Nguyễn Xuân Hiểu

Chủ Nhật, 16 tháng 12, 2012


Tranh nghèo

Nghèo thì danh giá gì đâu
Mà ở ta cứ tranh nhau nhận vào
Vì nghèo được hỗ trợ cao
Xây trụ sở dựng tường rào sân chơi
Vì nghèo! Tiền của giời ơi
Trải bê tông nhựa đổi đời từ đây
Hộ nghèo mới lắm điều hay
Bao lợi quyền nếu diện này được cho
……….
Đây là một lỗ hổng to
Khiến bao người cứ vòng vo xin nghèo

                                     Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Bảy, 15 tháng 12, 2012


         Chiêm bao

Em ơi anh nhớ lắm
Cứ ngẩn ngơ ra vào
Bữa ăn như nhạt muối
Giấc ngủ tràn chiêm bao.

Mơ thấy em hờn khóc
Mỗi khi anh trêu đùa
Mơ thấy em hớn hở
Mỗi khi anh vờ thua.

Ôi tình yêu có phải
Vui buồn như bóng mây
Như rượu nồng hoa thắm
Cho lòng ta ngất ngây.

Ôi tình yêu có phải
Không tính bằng được thua
Ôi tình yêu có phải
Không bao giờ già nua.
                                                
                                                      Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Sáu, 14 tháng 12, 2012


Cây nhiệt kế

Cây nhiệt kế
Treo trên tường
Nó bình thường
Khi ấm áp.

Cây nhiệt kế
Treo trên tường
Lên bất thường
Khi nóng bức

Cây nhiệt kế
Treo trên tường
Hạ bất thường
Khi rá rét.

Cây nhiệt kế
Giống như anh
Nóng nguội nhanh
Theo thời tiết.

Em có biết
Chữa giùm mau
Kẻo khổ đau
Cây nhiệt kế.

Cây nhiệt kế
Treo trên tường…

                                  Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Tư, 12 tháng 12, 2012


9999

Anh muốn ngày nào cũng gặp
Em bảo như điều em mong
Thời gian càng dài càng thắm
Như vàng càng luyện càng trong.

Những lúc thấy em hờn dỗi
Anh bảo đã yêu càng yêu
Đôi khi bực mình anh mắng
Em lại nói em yêu nhiều.

­
Thật khó làm cho nhau giận
Khi yêu và lúc được yêu
Vừa mới nói lời: - Vĩnh biệt
Đã hôn nhau rồi - Bao nhiêu

Em bảo mình như trẻ nít
Đúng thôi vì chẳng thể già
Muôn thuở tình yêu là thế
Chẳng thể lâu mà phôi pha

Ngẫu nhiên bốn con số chín
Năm tháng ngày anh làm thơ
Chẳng biết em nằm trong ấy
Đêm nay có lại ngủ mơ.

                                Nguyễn Xuân Hiểu

                       Lênh đênh

Chỉ còn một nửa đêm thôi
Nửa kia Em  giữ mất rồi còn đâu
Nhớ ngày còn ở bên nhau
Sáng mai; Em nói một câu đủ lời
Nhưng giờ mỗi đứa mỗi nơi
Mò kim đáy bể lên trời tìm chim
Lênh đênh bẩy nổi ba chìm
Nỗi buồn chất cả vào trong tim này
Để rồi như buổi sáng nay
Ngẩn ngơ như kẻ ăn mày Tình Em.

Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Sáu, 7 tháng 12, 2012


Ngoại tình

Ngoại tình là cái chi chi
Mà bao người cứ thích đi ngoại tình
Đề huề vợ đẹp con xinh
Chồng khôn. của chất đầy mình vẫn đi
Ma xui, quỷ nói những gì
Mà bao người cứ thích đi ngoai tình?

Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Năm, 6 tháng 12, 2012


Duyên em

Ẩn sâu dưới tà áo mỏng
Duyên em như gọi, như mời
Hãy đừng trách anh em nhé
Nếu như bỗng thấy lả lơi...

Những muốn ta còn nguyên cả
Để mà dâng hiến cho nhau
Bỗng thấy như là tiếc nuối
Bởi rằng ngày ấy còn đâu.

                     Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Tư, 5 tháng 12, 2012


Tiếng đêm

Nửa đêm tiếng Gà khắc khoải
Đưa tiễn một ngày già nua
Chìm trong bóng đen đặc quánh
Rin rít vành tai gió đùa.

Đôi mắt nhắm nghiền để đấy
Thả hồn theo gió miên man
Sởn da tiếng đàn Dế gáy
Não nề như tiếng kêu than.

Chắc tiếc ánh ngày vừa mất
Nhưng sao được nữa Dế ơi!
Hoạ là trời sa xuống đất
Mới mong có chuyện lạ đời.

                             Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Ba, 4 tháng 12, 2012


Nghe ca Huế
       trên Sông Hương


Anh từ Bắc tìm về với Huế
Nghe em ca mà dạ bồi hồi
Cứ ao ước được ngồi giữ phách
Cho em ca; Ca mãi không thôi.

                         Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Hai, 3 tháng 12, 2012

Lời tâm tư:
Tôi rất súc động khi nhận được lời chúc mừng sinh nhật lần thứ 65 (04/12/1949 - 04/12/2012)của tôi trên trang văn hóa của hội. Nhân dịp này và thay cho lời cám ơn tôi xin gửi đến toàn thể anh chị em trong HỘI XÓM 2 bài thơ " Tự thọ" do tôi viết nhân sinh nhật lần thứ 60 và 65 của tôi  mong anh chị em cùng vui và chia sẻ:
Tự thọ

  1*   Tuổi lộc
Thế là ta đã sáu mươi
Với một trăm sáu phần người đã qua
Hết xuân nhưng chửa hẳn già
Vẫn say với nghiệp như là đang xoan
Đời tư cũng tạm chu toàn
Ấm êm đôi ngả song loan vẹn tròn
Trời cho thêm cháu thêm con
Sáu mươi mà thấy như còn đương xuân
                                                              04121949- 04122007



2* Tuổi 65

Chốc đà đã đến sáu nhăm xuân
Chống Mỹ năm xưa đã góp phần
Thắng giặc lại về quê dạy học
Giờ hưu thanh thản phận lương dân
Trời cho vóc dáng còn tươi lão
Đất hóa … còn lâu mới đến lân
Nhận thiệp chúc mừng từ mạng lốc*
Cảm ơn bằng  hữu XÓM TRI ÂN
                                        04121949- 04122012
* Một trang mạng của hội TRI ÂN CUỘC ĐỜI
                                                                

Chủ Nhật, 2 tháng 12, 2012


Dấu hiệu tình buồn

Nếu đến một ngày
Không được gặp nhau
Không ai còn thấy nhớ.

Nếu đến một ngày
Khi được gặp em
Anh không còn muốn hôn.

Nếu đến một ngày
Khi nhìn thấy anh
Em không còn xao xuyến.

Thì có nghĩa là
Không còn chi nữa
Vì tình yêu
 đã chết
 mất rồi!

Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Bảy, 1 tháng 12, 2012


Tình muộn

Chẳng thể nào viết được thơ tặng Em
Cứ quanh quẩn giữa thực hư vô cớ
Như tiền kiếp hai đứa mình có nợ
Nhưng sao giờ; Ta mới được gặp nhau

Khi chẳng còn gì nhiều nhặn nữa đâu
Chợ đã sang chiều cơm mời quá bữa
Vẫn thấy trong tim như đang có lửa
Nên vẫn bùng sôi dù đã xế rồi

Cũng vẫn nhớ nhung xao xuyến bồi hồi
Quan họ muộn nhưng nào ai có lỗi
Hãy đừng hỏi sao lần nào cũng vội
Vì thời gian mình còn lại nhiều đâu

Anh muốn rằng ta hãy tặng trao nhau
Thứ quý giá mà mỗi mình đang có
Để mai mốt dẫu đã thành cây cỏ
Vẫn vô tư  bởi đã hiến hết mình.

                                Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Tư, 28 tháng 11, 2012


Đôi chân thiếu nữ

Đôi chân trần trắng muốt
Rừng rực lửa "Săm ba"*
Dịu dàng làn gió cuốn
Khi dạo " Hồ thiên nga"**

Cứ nghĩ rằng trời đất
Chẳng thiên mếch bao giờ
Hay đâu ngàn xưa cũ
Cũng siêu lòng vì thơ

Nên trời cho nhiều thế
Đất còn họa thêm vào
Anh chỉ còn mỗi bước
Ngắm nhìn và… Khát khao.

                           Nguyễn Xuân Hiểu
* - ** Là 2 điệu múa nổi tiếng của dan tộc BRASIN và NGA

Thứ Ba, 27 tháng 11, 2012


Đôi bàn tay em

Đôi bàn tay nhỏ xíu
Nõn nà những búp măng
Chạm vào như nước mát
Trắng ngần như ánh trăng

Chẳng biết em có biết
Sự ngọt ngào từ đây
Sẽ là nguồn cảm hứng
Cho bao người ngất ngây.

                      Nguyễn Xuân Hiểu

Về thăm nhà Bác 

Đến nơi quê Bác đây rồi
Thoả bao năm tháng đứng ngồi ước ao
Lân lân từng bước theo rào
Lòng man mác nhớ lệ trào ướt mi
Kể rằng: - Từ ấy -  Nơi ni
Một làng quê cũng xanh rì tre xanh
Cũng hàng dâm bụt bao quanh
Cũng nhà vách nứa mái tranh lệ thường
Đơn sơ gỗ ghép thay giường
Góc nhà cũng một chiếc giương đựng đồ
Cây cau luống muống cằn khô
Đây ư! Nhà Bác - Bác Hồ kính yêu
Trải bao nắng sớm mưa chiều
Võng đay còn đọng bao nhiêu ân tình
Mà như võng vẫn rung rinh
Hát câu hát cũ ru mình, ru ta
Canh khuya giục giã tiếng gà
Nhọc nhằn khung cửi xót xa thương đời
Quên mình từ đó ai ơi
Hình thành theo Bác theo lời hát xưa
Thiếu trăm thứ chỉ dư thừa
Tình yêu đất nước từ xưa dâng tràn
...
Chắc là lúc vượt gian nan
Vẫn theo chân Bác bạt ngàn lời ru .

Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Bảy, 24 tháng 11, 2012


Xin đối - đố góp vui

Sống chậm
Bác Đỗ đố:
Nhẩn nha đọc, nhẩn nha chơi, nhẩn nha nhấm nháp
XH đối:
Thẩn thơ vịnh, thẩn thơ ngâm, thẩn thơ thưởng thức

XH đố:
Quan tham
Nhăm nhăm nhắm, nhăm nhăm nhận, nhăm nhăm nhót nhét
                  ( Xin mời các thi huynh, thi hữu đối)

                                                                                                   Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Sáu, 23 tháng 11, 2012


Về đất Mũi

Tàu cao tốc đưa tôi về đất Mũi
Mênh mông sông nước Cà Mau
Hàng dừa nước nối dài ngút mắt
Rừng đước xanh mát đất địa đầu

Đất nước mình snao dài rộng thế
Đến nơi nào tôi cũng gặp Nhâ dân
        Những con người chịu thương chịu khó
Sớm trưa mưa nắng tảo tần

Đắp đổi dựng xây đất nước
Cho quê mình đâu cũng đẹp tươi
Cho mỗi con kênh, ngọn dừa bình dị
Cũng trở lên say đắm lòng người.

                                        Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Năm, 22 tháng 11, 2012


Đôi mắt của em

Đôi mắt Em đen láy
Thường vẫn hay mở to
Anh bảo đành hanh lắm
Nên Anh càng trêu cho

Anh thường trêu cho khóc
Để Anh càng được thương
Để khi về trong ấy
Lòng Em càng vấn vương

Đừng trách Anh, Em nhé
Anh chỉ đùa thế thôi
Vì nếu Em khóc thật
Sẽ nát tan lòng tôi.

Nừu mà em khóc thật
Sẽ nát tan lòng tôi.

                         Nguyễn Xuân Hiểu

Chủ Nhật, 18 tháng 11, 2012


Nhân dip ngày 20/11 tôi xin đăng lại 2 bài thơ do tôi viết cách đây 43 năm và 23 năm

Tâm sự người giáo viên
( Em ơi nhớ lấy nhà trường
Cái lò luyện cát thành gương sau này )
1969

Hai mươi năm trước làm thơ tặng
Nhớ lấy nhà trường tôi dặn em
Nay tuổi bốn mươi lần giở lại
Bài thơ ngày ấy mấy ai xem

Nào có mấy ai? - Có những ai?!
Bâng khuâng tìm kiếm suốt đêm dài
Bao lượt đò đi, thuyền về lại
Mấy đợt người đi - Mấy người đi.

Ơi những người đi có nhớ ta
Người đưa đò ấy - Buổi phong ba
Người say luyện cát thành gương sáng
Nay vẫn mê rèn nết Ô - A.

                                                            1989
                                                Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Bảy, 17 tháng 11, 2012


Bức tranh quê

Làng xóm hỏi còn mấy bụi tre?!
Khói tuôn thả cửa mắt cay xè
Bụi bám lên trời mưa cũng bẩn
Ầm ầm máy rú chật tai nghe.

Tài nguyên thoả sức moi lên bán
Ao hồ lấp hết dựng quán ăn
Sẽ chẳng còn nơi ngồi buông trúc
Ngắm hồ nước biếc sóng lăn tăn

Cứ cái đà này dăm năm nữa
Khắp các ngả đường chật nhà dân
Lúc đó bộ hành người qua lại
Chắc là khó lắm để len chân.

Lô nhô cao thấp nhà chen đứng
Nhoe nhoét vàng xanh bức tranh quê
Đất bột phủ đường dăm ba tấc
Đợi gió dựng lên chặn lối về.

Nháo nhác làng trên đồng hẹp lại
Xôn xao xóm dưới ruộng mất dần
Giấc mộng di dân vào nhà máy
Hỏi được mấy người kịp nhấc chân.

Khối kẻ dư tiền nhờ bán ruộng
Mua cái xe Tầu chạy mát chơi
Mai mốt nông nhàn vì đói việc
Chắc mới thấm câu: " Ruộng gắn đời"!

Giá kể có người " Phanh" lại được
Cho cảnh quê mãi mãi yên lành
Cho hàng tre thảnh thơi soi tóc
Cho lúa đồng bát ngát tươi xanh

Hậu thế chắc sẽ là nhớ mãi
Như chiến công của những anh hùng
Những chiến công không mùi bom đạn
Cũng vẻ vang, bởi cuộc sống chung.

                                            Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Sáu, 16 tháng 11, 2012


Qua Bình Định

Đến quê hương Nguyễn Huệ
Lúc hoàng hôn xuống dần
Đó đây vang tiếng nhạc
Chắc người đang thu quân.

Đường vàng lên như lúa
Biển giát màu thuỷ ngân
Khách thăm chừng lưu luyến
Không muốn rời bước chân.

                             Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Ba, 13 tháng 11, 2012


Cá cảnh chim mồi

Đàn cá nhẩn nha bơi lượn
Ngỡ mình ở giữa đại dương
Có đủ san hô rong tảo
Ai ngờ trong bể kính gương

Cũng như những con chim gáy
Sống trong no đủ mỗi ngày
Chỉ tiếc thấy trời cao rộng
Mà không được cất cánh bay

Cám phận chim lồng cá chậu
Nhớ biển nhớ trời khôn nguôi
Ngàn xưa mà không hề cũ
Bao giờ nước chẳng chẩy xuôi.


                          Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Hai, 12 tháng 11, 2012


Đã yêu

Cả hai cùng bảo không yêu
Nhưng  khi  xa  lại  nhớ  nhiều  về  nhau
Hỏi em?. Em bảo: - Biết đâu!
Hỏi anh? Anh cũng lắc đầu: - Chịu thôi!
Trải bao năm tháng qua rồi
Tình  chung đã  buộc  chặt  tôi  với nàng
Chẳng vì giấc mộng cao sang
Chẳng  vì  anh  có  núi  vàng  em  theo
Mới tin chẳng phải giàu nghèo
Đã  yêu  chín  núi  mười  đèo  cũng  qua.

                                         Nguyễn Xuân Hiểu

Chủ Nhật, 11 tháng 11, 2012


Chào tuổi xuân
Lâu rồi mới lại gặp nhau
Giật mình nhìn thấy mái đầu bạc phơ
Giờ đây mà ngỡ bao giờ
Tuổi xuân còn trước hay chờ phía sau
Xa rồi ngày ấy còn đâu
Vẫn vui, vui át nỗi sầu tuổi cao
Chẳng còn xuân vẫn dạt dào
Bởi lòng yêu trẻ ta nào quản chi
Xuân qua nhưng chẳng lỡ thì
Bạc đầu thêm, ấy cũng vì mai sau
Tuổi già ơi hãy cùng nhau
Chắt chiu sắc đỏ để màu hoa tươi
Đã say cái nghiệp trồng người
Hãy luôn giữ lấy tiếng cười trẻ trung.

                                           Nguyễn Xuân Hiểu