Thứ Ba, 31 tháng 12, 2013

Đôi bàn tay em

Thon dài như cây bút
Nõn nà như búp măng
Chạm vào như nước mát
Trắng ngần như ánh trăng

Chẳng biết em có biết
Sự ngọt ngào từ đây
Sẽ là nguồn cảm hứng
Cho bao người ngất ngây.

                                 Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Ba, 24 tháng 12, 2013

Một vòng
( Tiễn bạn về chốn thiên thu) 

Tôi đưa anh về với đất
Thế là kín một kiếp người
Khôn dại còn ai đo đếm?
Được thua nào biết mấy mươi?!

Vần xoay sự đời khó liệu
Tưởng mà đã chắc tưởng đâu
Chỉ có một điều còn mãi

Ấy là sống tốt với nhau.

                     Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Bảy, 21 tháng 12, 2013

Chung một giấc mơ

Anh đang mơ màng ngủ
Nhận được tin: "Em yêu…"
Gấp bản tin ngủ tiếp
Anh mơ: "Cũng yêu nhiều".

Hai đứa cùng chung mộng
Nhưng lại chẳng đồng sàng
Khiến suốt đêm chới với
Biết nơi nào mà sang.

                     Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Tư, 18 tháng 12, 2013

TỰ THỌ

Chốc đà đã đến sáu nhăm xuân
Chống Mỹ năm xưa cũng góp phần
Thắng giặc lại về quê dạy học
Giờ hưu thanh thản phận lương dân
Trời cho vóc dáng còn tươi lão
Đất hóa … còn lâu mới đến lân
Nhận thiệp chúc mừng từ mạng lốc*

Cảm ơn bằng  hữu XÓM TRI ÂN

                                     Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Hai, 16 tháng 12, 2013

Tại sao
Tại sao em chẳng lại qua
Tại sao em chẳng như là ngày xưa
Tại sao cùng chuyến xe đưa
Mà như xa ngái sớm trưa cách lòng
Tại sao như chẳng hằng mong
Tai sao chẳng ở trong vòng tay nhau
Tại sao - Tại sao - Vì đâu
Mà như giận dỗi - U sầu - Tại sao
Tại anh - Nào tại chi nào
Tại xa - Thử hỏi mất bao dặm đường
Tại đông - Hỏi có bằng trường
Giữa ngàn đứa trẻ vẫn thường đó thôi
Tại sao - Tại sao - Em ơi?
Hay là đã nhạt những lời yêu thương.

                                       Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Bảy, 14 tháng 12, 2013

Về một sân chơi

Truyền hình quay chụp đã xong
Ước ao mãi cũng thoả lòng một phen
"Tan trò" cũng lắm người khen
Kẻ sang cùng với người hèn hả hê
Tiếc thay"Thiếu" chẳng tìm về
Để nghe một chút lời quê rông rài
Hiểu tôi nghĩ: Bác Đàm tài
Trong "Nghề chơi" ít có ai sánh cùng
Tận tình vì sới chơi chung
Tay không xây nghiệp anh hùng một chương
Gom "Nhân tài" khắp bốn phương
Hợp tan trăm lối ngàn đường vô ra
Để rồi nay vẫn là ta
Chút công lênh ấy thật là đáng ghi
Tất nhiên vì lắm chữ vì
Nên không quán hết đường đi lối về
Ngọc mà còn chỗ để chê
Huống ta vốn chẳng nặng thề với nhau
Muốn làm chưa hẳn được đâu
Ngàn xưa đã thế ngàn sau vẫn là...
Băng hình mai mốt mở ra
Hai năm một chút để mà lưu danh
Coi như công toại danh thành
Hẹn khi về sẽ cùng anh chuyện nhiều.
Đọc thư xong "hoạ" mấy điều
Những mong gặp lại "người yêu" tại nhà.
                                       
                                                                                                  Nguyễn: Xuân Hiểu

Thứ Năm, 12 tháng 12, 2013

Sau trận mưa mây


Anh đã giành cho em tất cả
Chẳng hiểu em có hiểu thế không
Mà đôi lúc như người xa lạ
Làm nhạt phai tình thắm nghĩa nồng.

Nếu thực sự không còn yêu nữa
Thì nói đi dù chỉ một lời
Hãy đừng để bạn tình ngóng đợi
Cứ rày mai, khổ lắm em ơi.

Thôi không phải nói gì thêm nữa
Vội giận em, anh nói thế thôi
Anh vẫn biết em còn yêu lắm
Nhìn mắt em anh đã hiểu rồi.

Thế là lại tạnh trận mưa mây
Nhìn em hạnh phúc má đỏ hây
Lại được khoả mình trong mắt biếc
Tràn ngập lòng anh sóng dâng đầy.

                                   Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Hai, 9 tháng 12, 2013

Ở GIỮA SÀI GÒN

Giữa Sài Gòn đô hội
Không nguôi nhớ em xa
Nằm ươn trong khách sạn
Và ngẫn ngơ vào ra

Chắc em đang ngồi cửa
Nhẩm tính bớt từng ngày
Khiến lòng anh trộn rộn
Khi ngủ dậy sáng nay

Chỉ còn ba ngày nữa
Ta lại ở bên nhau
Mười lăm ngày sẽ hết
Có dài đâu, dài đâu.

Hãy chờ anh em nhé
Anh sẽ về ngay đây
Ở quê em có thấy
Lòng anh đang ngất ngây.

                          Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Tư, 4 tháng 12, 2013

Thay lời cảm ơn

Cảm ơn các bạn xa gần
Chỉ mong được bốn chục lần nữa thôi
Sáu nhăm xuân đã đến rồi
Ơn trời vẫn để sóng đôi với trời
Nguyện rằng cạn sức tàn hơi
Vẫn thủy chung với tình đời bao dung

04/12/2013


Thứ Ba, 3 tháng 12, 2013

Trên tàu cao tốc

Như một con kình lớn
Lướt trên dòng kinh quê
Bọt bông tung trắng xoá
Mải vui không muốn về

Ngồi trên tàu cao tóc
Khách thơ tìm hồn thơ
Đường đi chừng đã hết
Vẫn chưa rời giấc mơ.

             Nguyễn Xuân Hiểu

Chủ Nhật, 1 tháng 12, 2013

Mùa xuân và hoa đào

Xuân về đâu hẳn trời hết rét
Nên đào chưa vội nở hoa khoe
Dấu chút sắc hồng vào trong nụ
Đợi nắng bừng lên mới nở xoè

Trời đất cũng chơi trò đuổi bắt
Muôn loài xúm lại níu chân chơi
Thua được chẳng cần ai phán xét
Chỉ cốt góp thêm chút hương đời.

                              Nguyễn Xuân Hiểu