Thứ Bảy, 13 tháng 10, 2012


Đêm không ngủ
Đêm không ngủ em ơi dài ghê quá
Cứ vẩn vơ gỡ mãi mối tơ lòng
Nhưng để rồi đến sáng vẫn không xong
Nên lại phải nuốt vào lòng nỗi nhớ.

Cứ  ao ước tình duyên như món nợ
Để khi đòi ta trả hết cho nhau
Để cho  lòng mỗi đứa khỏi sầu đau
Khi nỡ thấy bạn tình trong mộng ước.

Nhưng mãi mãi chẳng bao giờ có được
Sự lãng quên khi ta đã nhớ rồi
Khi em ơi mỗi ánh mắt nụ cười
Không còn nữa của riêng mình được nữa.

Ai cũng bảo trong tình yêu có lửa
Thế thì sao nguội được trái tim này
Sao nỡ đành cứ giục phải chia tay
Mà không thể yêu nhiều hơn em nhỉ?

Đêm không ngủ cứ vẩn vơ suy nghĩ
Quên ngoài sân trời gọi sáng  lâu rồi.

                                     Nguyễn Xuân Hiểu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét