ƯỚC
Tiếc
rằng mình đã cùng yêu
Mà
không ai dám nói điều ấy ra
Để rồi ta rẽ đường ta
Bạn đi đường bạn thế là lẻ đôi
Trải qua bốn chục năm rồi
Bỗng dưng trời lại cho tôi gặp nàng
Ước gì đường ngắn một gang
Để cho đôi lứa lại sang lại về
Ngàn trùng cách trở sơn khê
Ước chi kéo được hai quê lại gần
Để cho sân lại liền sân
Để cho hai đứa lại gần như xưa.
Nguyễn Xuân Hiểu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét