Lo xa
Chẳng nhẽ em lại như tấm ảnh
Thực hư - Hư thực lẫn vào nhau
Để trong anh giờ như có cả
Sự mừng vui và nỗi đớn đau.
Giá chửa khi nào yêu em cả
Thì bây giờ đâu phải giữ chi
Giá chửa khi nào nghe thề ước
Thì bây giờ đâu cản em đi.
Em đừng nghĩ rằng: Anh hờn giận
Là do anh ích kỷ hẹp hòi
Bởi một lẽ thường tình muôn thuở
Ai yêu nhau cũng giữ, cũng đòi.
Anh không muốn thấy em buồn khổ
Nhưng không đành nên phải nói ra
Thật vô cớ- Chỉ mong vô cớ
Ôi những điều anh đã lo xa.
Nguyễn Xuân Hiểu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét