Thứ Năm, 31 tháng 1, 2013



(Nhân dịp xuân về tết đến, ngày nay chúng ta được hưởng thụ những cái tết dư dả về vật chất và đầy đặn về tinh thần, nhưng cũng đôi khi trạnh lòng nhớ lại những cái tết của các gia đình "giáo chức" nghèo xưa kia. Nhân đọc lại các bài thơ cũ, tôi thấy cũng hay hay nên xin gửi "XÓM" mấy bài để chúng ta cùng chia sẻ)

Tết về
Tết về khi gạo chưa xay
Tết về khi ruộng đang cày chưa xong
Tết về khi sắn chưa trồng
Tết về khi tấm lưng còng chưa nguôi
Tết về khiến trẻ ngược xuôi
Tết về khiến thảy mọi người bận thêm
Tết về phải thức trắng đêm
Tết về đẩy cảnh êm đềm lùi xa
Tết về đón tết tại nhà
Có con, có vợ sao mà không vui
Tết về sao lại bùi ngùi
Tết về sao lại tính chui màn nằm
Tết về báo hết một năm
Tết về báo phải đi thăm bạn bè
Sao ta quanh quẩn bên hè
Ra sân rồi lại ngắm tre tiêu điều
Hỏi còn mấy nữa bao nhiêu
Tết về như cảnh buổi chiều hôm nay
Nghĩa là như gạo chưa xay
Nghĩa là như ruộng đang cày chưa xong
Nghĩa là như sắn chưa trồng
Nghĩa là như tấm lưng còng chưa nguôi....
                                                               
                      1982
                     Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Tư, 30 tháng 1, 2013


 Kỳ lạ


Anh với Em là hai người xa lạ
Tuổi tác cách nhau đến một bậc đời
Chắc có duyên nên trời cho gặp mặt
Và xếp chơi cùng trong một cuộc chơi.

Em không đẹp đến siêu thành, nghiêng nước
Anh chẳng có tài đến bậc tao nhân
Chẳng thể sánh cùng  Tây Thi - Phạm Lãi
Mà chỉ ước ao được một  vài phần

Do còn trẻ mà Em thường nhõng nhẽo
Bởi rất yêu nên Anh muốn được chiều
Cứ như thế đan vào nhau hờn dỗi
Khi một trong hai thấy chửa được nhiều

Có điều lạ; Sau bao lần như thế
Mà chúng mình có giận được nhau đâu
Vì chắc cả hai đều còn cảm thấy
Cuộc sống này không thể  sống thiếu nhau

Người trong cuộc mà vẫn còn thấy lạ
Và cũng tin khó có cuộc tình nào
Lại đẹp hơn những điều ta đã có
Từ những phút đầu Em gửi, Anh trao

Cứ ao ước và mong cùng giữ lấy
Tất cả những gì dù nó cỏn con
Bởi chính những điều nhỏ nhoi thường nhật
Sẽ dệt  lên một cuộc sống vẹn tròn.

                                           Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Ba, 29 tháng 1, 2013


     Anh lấy
Em muốn trao lần cuối
Để rồi em về đâu
Chiều em! Anh đồng ý
Nhưng ngại lời bể dâu
Em muốn cùng đi dạo
Như ngày đầu có nhau
Chiều em! Anh đồng ý
Nhưng chắc gì thôi đau
Em muốn về quá khứ
Để làm chi em ơi
Chiều em! Anh đồng ý
Nhưng e dòng lệ rơi...
Ba điều em ước muốn
Anh cho cả ba trăm
Chỉ một điều anh lấy
Tình ta bền trăm năm.
Cuộc tình cao xanh tỵ
Thế gian chắc chẳng nhiều
Cuộc tình mà đôi Lứa
Từng yêu và được yêu.

                       Nguyễn Xuân Hiểu

Chủ Nhật, 27 tháng 1, 2013


       Nửa đêm

Nửa đêm vẫn th­ờng tỉnh giấc
Vẩn vơ nghĩ chuyện bao đồng
Căn phòng có m­ời vuông chẵn
Mà sao cũng thấy mênh mông

Góc này giành cô kỷ niệm
Chỗ kia cho chị t­ơng lai
Ta cũng chiếm riêng một khoảnh
Còn thừa chẳng để cho ai.

Để Em! Em về xa ngái
Cho ng­ười; Anh chẳng muốn cho
Mới thấm nửa câu thành ngữ
“ Để ăn! Anh  sợ quá no”

Nguyễn Xuân Hiểu


TO BÉ

Cứ túm lại mà tranh to bé
Hùm thiêng khi sa hố cũng hèn
Đám cháy nào chẳng từ đám cháy
Được bắt đầu bằng đốm lửa nhen.

Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Bảy, 26 tháng 1, 2013


Quân tốt

Không bao giờ lùi bước
Từng nước một tốt đi
Gặp thời cũng chiếu tướng
Nào đâu hèn kém gì

Sĩ- Tượng – Xe – Pháo - Mã
Khối phen phải chào thua
Bí cờ quân tốt dí
Đừng nghĩ… Em đang đùa

                     Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Sáu, 25 tháng 1, 2013


HỎI
( Viết sau khi đọc bài  “Ngọc” đổi gạo, cơm thịt chuột." 
Đăng trên nguoichilinh.com ngày 15/1/2013 )

Đúng là khổ tận cam lai
Thấy đây mà nghĩ rằng ai đang đùa
Chẳng còn gì để bán mua
“Ngọc” đem đổi chút gạo mùa thật sao
Một năm không miếng thịt nào
Đành bẫy chuột để thêm vào bữa ăn
Biết rằng còn lắm khó khăn
Cũng không tưởng nổi! Hỏi đành chịu sao ?!
Hỡi người chức trọng quyền cao
 Đã bao lần Đứng… hô hào “ VÌ DÂN “ ?!

Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Năm, 24 tháng 1, 2013


                      Nghịch lý

Có thể đến tận chân trời góc biển
Nhưng lại khó qua, một lớp khói mờ
Chỉ ở cách nhau, một tầm tay vịn
Mà suốt đời, Khờ khạo với... vu vơ.

                         Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Hai, 21 tháng 1, 2013


Hưu rồi

Cứ tưởng “Hưu” thì  sẽ “Quạnh”
Nào  ngờ cũng lắm điều hay
Tuy “Lương” giảm đi quá nửa
Bù lại thảnh thơi dư đầy.

Cứ tưởng “Hưu” thì  sẽ “Quạnh”
Nào  ngờ cũng lắm điều hay
Tuy có nhạt đi chút mắm
Bù là các tứ thơ đây.

Cứ tưởng “Hưu” thì  sẽ “Quạnh”
Nào  ngờ cũng lắm điều hay
Tuy ít được đi đây đó
Bù vào xanh lộc tươi cây.

Cứ tưởng “Hưu” thì  sẽ “Quạnh”
Nào  ngờ cũng lắm điều hay
Ít được nghe lời có cánh
Bù lại được chơi tối ngày.

Đúng là: Đã “ Hưu” là “Quạnh”
Làm gì  còn có điều hay
Quanh quẩn ngày ba bữa nhắm
Chẳng biết làm chi hết ngày

                             Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Bảy, 19 tháng 1, 2013


ĐÀO XUÂN

Hoa lấp ló dưới làn da mỏng
Đợi Xuân về nở nụ Đào Xuân
Lộc chớm biếc cuối cành chóp đọt
Chờ mưa lên trổ lá Xuân Đào

                              Nguyễn Xuân Hiểu                 

Thứ Sáu, 18 tháng 1, 2013


HÒN ĐẤT & ÔNG TƯỢNG

Cũng chỉ là hòn đất
Giã với giấy bổi thôi
Đem nặn thành ông tượng
Ung dung Ông - Đất ngồi

Lúc còn là hòn đất
Ta thoả sức băm vằm
Khi nặn thành ông tượng
Ta phục thờ ngàn năm

Nhờ ơn người nặn tượng
Chứ đâu tài cán gì
Quan qua cơn gió nổi
Khối "Ngài" thành vô tri

                      Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Năm, 17 tháng 1, 2013


Chỉ có một thôi

Em khóc làm anh thương lắm
Cớ chi em giận em hờn
Ta đã trao nhau tất cả
Nào đâu còn có gì hơn.

Em ghen làm anh vui lắm
Biết là yêu quá đó thôi
Anh cũng trao nhiều chẳng kém
Hỏi mình có hiểu lòng tôi.

Đã hứa chẳng cho ai nữa
Để yêu và để được yêu
Suốt đời vẫn còn chưa đủ
Đâu cần phải đến bao nhiêu.

Thôi đừng giận anh em nhé
Để yêu và nhận tình yêu
Cuộc tình trời xanh cũng tỵ
Thế gian chắc cũng chẳng nhiều.

Cái miệng em cười xinh lắm
Đừng làm xấu nó em ơi
Đôi mắt đen huyền tươi thế
Đừng cho từ đấy lệ rơi.

Có nhớ ngày xưa anh nói
Hãy buồn một chút - chút thôi
Làm duyên như trời đang nắng
Điểm vào một chút mây trôi.

Kệ đời bảo yêu nhau quá
Vì yêu nào xấu đâu nào
Chỉ có một điều phải giữ
Gốc nhà không thể xôn xao.

Viết thơ tặng người yêu giấu
Trong lòng ngập sóng tình yêu
Chỉ một đã nhiều đến thế
        Đâu cần phải đến bao nhiêu.

                                Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Tư, 16 tháng 1, 2013


Sau trận mưa mây

Anh đã giành cho em tất cả
Chẳng hiểu em có hiểu thế không
Mà đôi lúc như người xa lạ
Làm nhạt phai tình thắm nghĩa nồng.

Nếu thực sự không còn yêu nữa
Thì nói đi dù chỉ một lời
Hãy đừng để bạn tình ngóng đợi
Cứ rày mai, khổ lắm em ơi.

Thôi không phải nói gì thêm nữa
Vội giận em, anh nói thế thôi
Anh vẫn biết em còn yêu lắm
Nhìn mắt em anh đã hiểu rồi.

Thế là lại tạnh trận mưa mây
Ngắm em hạnh phúc má đỏ hây
Lại được khoả mình trong mắt biếc
Tràn ngập lòng anh sóng dâng đầy.

                                         Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Hai, 14 tháng 1, 2013


Ngọt ngào


Khi trong vòng tay anh
Mắt em hờ khép lại
Cho chiếc hôn đọng mãi
Mọng đầy làn môi em

Hôn thật nhẹ thật êm
Anh đón tình em tặng
Ngọt ngào trong sâu lắng
Anh trao tình yêu em.

                       Nguyễn Xuân Hiểu

Chủ Nhật, 13 tháng 1, 2013


 Lo xa

Chẳng nhẽ em lại như tấm ảnh
Thực hư - Hư thực lẫn vào nhau
Để trong anh giờ như có cả
Sự mừng vui và nỗi đớn đau.

Giá chửa khi nào yêu em cả
Thì bây giờ đâu phải giữ chi
Giá chửa khi nào nghe thề ước
Thì bây giờ đâu cản em đi.

Em đừng nghĩ rằng: Anh hờn giận
Là do anh ích kỷ hẹp hòi
Bởi một lẽ thường tình muôn thuở
Ai yêu nhau cũng giữ, cũng đòi.

Anh không muốn thấy em buồn khổ
Nhưng không đành nên phải nói ra
Thật vô cớ- Chỉ mong vô cớ
Ôi những điều anh đã lo xa.

                                   Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Bảy, 12 tháng 1, 2013


Mùa xuân và hoa đào

Xuân về đâu hẳn trời hết rét
Nên đào chưa vội nở hoa khoe
Dấu chút sắc hồng vào trong nụ
Đợi nắng bừng lên mới nở xoè

Trời đất cũng chơi trò đuổi bắt
Muôn loài xúm lại níu chân chơi
Thua được chẳng cần ai phán xét
        Chỉ cốt góp thêm chút hương đời

                                             Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Sáu, 11 tháng 1, 2013


Vườn xuân

Gió thổi bay bay tà áo mỏng
Rây rây mưa rắc bụi lên đồng
Vườn trong na, mít chờ đâm lộc
Bãi ngoài nhãn vải vội trổ bông.

Thấp thoáng dáng hình cô thôn nữ
Tay vun, tay xới đất lên vồng
Lạ thay cây cối như người vậy
Cũng ngẩn ngơ nhìn, mải miết trông.

                                 Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Năm, 10 tháng 1, 2013


Làm bí thư

Thế là lại “Bí thơ” rồi
Nghiệp quan tưởng mãn mãi thôi nào ngờ
Đảng tin Đảng lại trao cờ
Làm chi bõ sự trông chờ của Dân
Thôi thì nghiệp đã vào thân
Quyết tâm thêm nữa một lần xem sao
Chẳng màng chức trọng quyền cao
Chẳng mơ tài lộc tiền vào tiền ra
Một lần ta lại là ta
Chỉ mong giữ được như là mình thôi.

01012013

Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Tư, 9 tháng 1, 2013


HÃY ƯỚC MƠ

Có những chàng trai mơ mình ôm trái đất
Ngủ lành yên, xin hỏi bạn có không
Chắc bạn cũng như mình ta nói:
Rất viển vông - Thật rất viển vông.

Nhưng bạn hỡi! đừng nên khe khắt
Ngăn hồn ta với những ước mơ
Mà hãy cứ thả mình trong nó
Rất viển vông nhưng cũng rất thơ.

                                                           Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Hai, 7 tháng 1, 2013


Suốt đời yêu em

Khi anh ở bên em
Cuộc đời như trẻ lại
Do vậy mà mãi mãi
Anh muốn gần bên nhau
Để lại được nghe câu
Em yêu anh nhiều lắm
Để lại cùng say đắm
Ta trao tình cho nhau.
Đừng trách anh em ơi
Lòng người thường khó mở
Duy một điều hãy nhớ
Suốt đời này yêu em.

                                          Nguyễn Xuân Hiểu

Chủ Nhật, 6 tháng 1, 2013


Tương tư
             ( Gửi Phong )
Gió ơi em từ đâu đến
Anh say tiếng hát bao giờ
Để nay mỗi chiều vắng Gió
Nhìn anh như đứa ngẩn ngơ.

Tương tư là chi hỡi Gió?
ở đời ai mắc ai không
Có phải như là sầu lắc
Càng đầy sau mỗi lần đong.

Bạn hỏi rằng anh có thương?
Em nhủ là không nên nói
Thẳm sâu tiếng tim anh gọi
Gió ơi! - Gió ơi! - Gió ơi!

Đâu rồi tóc mình bay bay
Đâu rồi hàm răng ngà ngọc
Bạn bảo rằng em đang khóc
Anh bảo rằng em đang vui.

Đâu rồi tóc mình bay bay
Đâu rồi hương chanh, hương Gió
Đâu rồi những ngày hôm đó
Chúng mình sống sát kề nhau

Hỏi rằng còn nữa; ở đâu?
Lại được bên nhau hớn hở
Lại được nghe từng hơi thở
Điểm cùng với nhịp tim anh.

Thời gian sao nhanh trôi nhanh
      Thời gian sao nhanh trôi nhanh
Thời gian sao nhanh trôi nhanh.

                           Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Bảy, 5 tháng 1, 2013


                                Giải phóng

( Thơ viết trong ngày cuối cùng của chiến tranh )

 Giải phóng rồi!
 Giải phóng rồi!
Chỉ có thế thôi
                                  - lặp đi lặp lại
Thế mà đã trải
Mấy mươi năm mới gọi thành lời
xương Bạn da Tôi máu Anh máu Chị
                                      - hòa cùng non nước niềm vui
 Giải phóng rồi!
 Giải phóng rồi!
Lòng cha se lại
Nước mắt mẹ trôi theo sông ra biển
                                                           - Mặn mòi!
Mấy vạn đứa con
                                               - chờ quà chiến thắng!
Mấy trăm khăn trắng
                                       - trên đầu em tôi!
Để có thế thôi!
                             - Quê ta giải phóng!.

                                          30/04/1975                                               
                                     Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Sáu, 4 tháng 1, 2013


Hiệu lệnh báo mưa
( Thơ viết trong chiến tranh )

Sau mỗi lần bom rền chát chúa
Mặt đất rung lên như người lắc hai đầu
Cây cối ngả nghiêng nhà bốc lửa
Và đất hằn một vệt hố bom sâu

Giữa những hố bom sâu
Những thân cây tróc gốc
Những chiếc lá xanh
- Phải khô đi bởi những hơi thuốc độc
Một chiếc mầm xanh rẽ đất vươn lên.

Đây đó nghe trời đất vẫn vang rền
Loạt bom mới lấp đi non nửa hố
Dù chỉ mới sinh thôi
- Nhưng cũng chẳng chịu đâu ngạt thở
Lại một lần rẽ đất nữa vươn lên.

Đây đó nghe trời đất vẫn vang rền
Nhưng không phải những tiếng bom xưa nữa
Cũng chát chúa nhưng ấm nhà ấm cửa
- Bởi vì đây:
              Hiệu lệnh báo mưa về

                               Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Năm, 3 tháng 1, 2013

Lời cảm ơn

Xuân Hiểu nhận "LapTop" rồi
Chẳng ai có thể hơn tôi vì mừng
Miệng cười mà mắt rưng rưng
Chơi mà được vậy chưa từng xảy ra
Ơn bầu bạn khắp gần xa
Tình "TRI ÂN" nặng hơn là tri ân
Xin thêm lần hứa góp phần
Để XÓM ta đặng mười phân vẹn mười

                                     Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Tư, 2 tháng 1, 2013


Trên bến Hiền Lương
                         Ngày 27/1/1973
( Thơ viết trong chiến tranh )

Đứng giữa đất Miền Trung
Tôi nhìn trời Nam - Bắc
Chào đất nước anh hùng
Đã sạch rồi bóng giặc.

Ôi! Việt Nam - Việt Nam
Hai tám năm dằng dặc
Trường kỳ chống gian tham
Cho giờ yên Nam - Bắc

Ôi! Lá cờ hôm nay
Phải chăng hồng thêm sắc
Đang vẫy chào tung bay
Giữa trời xanh vằng vặc.

Đứng giữa đất Miền Trung
Tôi ngắm trời Nam - Bắc
Chào đất nước anh hùng
Đã sạch rồi bóng giặc.

                      Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Ba, 1 tháng 1, 2013


Nhắn Mẹ
   ( Thơ viết trong chiến tranh )

Hôm qua nhận thư  Cha
Cha nói Mẹ thương lắm
Cứ lo hoài cho ta
Mẹ dặn mi đừng nghịch.
Như những lúc ở nhà.

Ta muốn nói cùng Mẹ
Rằng con đã lớn rồi
Xa Mẹ nhưng có Đảng
Có Đảng bày tận nơi

Đảng dạy con lẽ sống
Cho đường đi mỗi ngày
Đảng chăm như chăm giống
Cho con lớn hôm nay.

Mẹ ơi! Ơi Mẹ ơi!
Trong những năm xa Mẹ
Con đã lớn lên rồi
Đâu như hồi còn bé
Mà Mẹ lo Mẹ ơi!.

       Nguyễn Xuân Hiểu