Thứ Ba, 31 tháng 12, 2013

Đôi bàn tay em

Thon dài như cây bút
Nõn nà như búp măng
Chạm vào như nước mát
Trắng ngần như ánh trăng

Chẳng biết em có biết
Sự ngọt ngào từ đây
Sẽ là nguồn cảm hứng
Cho bao người ngất ngây.

                                 Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Ba, 24 tháng 12, 2013

Một vòng
( Tiễn bạn về chốn thiên thu) 

Tôi đưa anh về với đất
Thế là kín một kiếp người
Khôn dại còn ai đo đếm?
Được thua nào biết mấy mươi?!

Vần xoay sự đời khó liệu
Tưởng mà đã chắc tưởng đâu
Chỉ có một điều còn mãi

Ấy là sống tốt với nhau.

                     Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Bảy, 21 tháng 12, 2013

Chung một giấc mơ

Anh đang mơ màng ngủ
Nhận được tin: "Em yêu…"
Gấp bản tin ngủ tiếp
Anh mơ: "Cũng yêu nhiều".

Hai đứa cùng chung mộng
Nhưng lại chẳng đồng sàng
Khiến suốt đêm chới với
Biết nơi nào mà sang.

                     Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Tư, 18 tháng 12, 2013

TỰ THỌ

Chốc đà đã đến sáu nhăm xuân
Chống Mỹ năm xưa cũng góp phần
Thắng giặc lại về quê dạy học
Giờ hưu thanh thản phận lương dân
Trời cho vóc dáng còn tươi lão
Đất hóa … còn lâu mới đến lân
Nhận thiệp chúc mừng từ mạng lốc*

Cảm ơn bằng  hữu XÓM TRI ÂN

                                     Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Hai, 16 tháng 12, 2013

Tại sao
Tại sao em chẳng lại qua
Tại sao em chẳng như là ngày xưa
Tại sao cùng chuyến xe đưa
Mà như xa ngái sớm trưa cách lòng
Tại sao như chẳng hằng mong
Tai sao chẳng ở trong vòng tay nhau
Tại sao - Tại sao - Vì đâu
Mà như giận dỗi - U sầu - Tại sao
Tại anh - Nào tại chi nào
Tại xa - Thử hỏi mất bao dặm đường
Tại đông - Hỏi có bằng trường
Giữa ngàn đứa trẻ vẫn thường đó thôi
Tại sao - Tại sao - Em ơi?
Hay là đã nhạt những lời yêu thương.

                                       Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Bảy, 14 tháng 12, 2013

Về một sân chơi

Truyền hình quay chụp đã xong
Ước ao mãi cũng thoả lòng một phen
"Tan trò" cũng lắm người khen
Kẻ sang cùng với người hèn hả hê
Tiếc thay"Thiếu" chẳng tìm về
Để nghe một chút lời quê rông rài
Hiểu tôi nghĩ: Bác Đàm tài
Trong "Nghề chơi" ít có ai sánh cùng
Tận tình vì sới chơi chung
Tay không xây nghiệp anh hùng một chương
Gom "Nhân tài" khắp bốn phương
Hợp tan trăm lối ngàn đường vô ra
Để rồi nay vẫn là ta
Chút công lênh ấy thật là đáng ghi
Tất nhiên vì lắm chữ vì
Nên không quán hết đường đi lối về
Ngọc mà còn chỗ để chê
Huống ta vốn chẳng nặng thề với nhau
Muốn làm chưa hẳn được đâu
Ngàn xưa đã thế ngàn sau vẫn là...
Băng hình mai mốt mở ra
Hai năm một chút để mà lưu danh
Coi như công toại danh thành
Hẹn khi về sẽ cùng anh chuyện nhiều.
Đọc thư xong "hoạ" mấy điều
Những mong gặp lại "người yêu" tại nhà.
                                       
                                                                                                  Nguyễn: Xuân Hiểu

Thứ Năm, 12 tháng 12, 2013

Sau trận mưa mây


Anh đã giành cho em tất cả
Chẳng hiểu em có hiểu thế không
Mà đôi lúc như người xa lạ
Làm nhạt phai tình thắm nghĩa nồng.

Nếu thực sự không còn yêu nữa
Thì nói đi dù chỉ một lời
Hãy đừng để bạn tình ngóng đợi
Cứ rày mai, khổ lắm em ơi.

Thôi không phải nói gì thêm nữa
Vội giận em, anh nói thế thôi
Anh vẫn biết em còn yêu lắm
Nhìn mắt em anh đã hiểu rồi.

Thế là lại tạnh trận mưa mây
Nhìn em hạnh phúc má đỏ hây
Lại được khoả mình trong mắt biếc
Tràn ngập lòng anh sóng dâng đầy.

                                   Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Hai, 9 tháng 12, 2013

Ở GIỮA SÀI GÒN

Giữa Sài Gòn đô hội
Không nguôi nhớ em xa
Nằm ươn trong khách sạn
Và ngẫn ngơ vào ra

Chắc em đang ngồi cửa
Nhẩm tính bớt từng ngày
Khiến lòng anh trộn rộn
Khi ngủ dậy sáng nay

Chỉ còn ba ngày nữa
Ta lại ở bên nhau
Mười lăm ngày sẽ hết
Có dài đâu, dài đâu.

Hãy chờ anh em nhé
Anh sẽ về ngay đây
Ở quê em có thấy
Lòng anh đang ngất ngây.

                          Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Tư, 4 tháng 12, 2013

Thay lời cảm ơn

Cảm ơn các bạn xa gần
Chỉ mong được bốn chục lần nữa thôi
Sáu nhăm xuân đã đến rồi
Ơn trời vẫn để sóng đôi với trời
Nguyện rằng cạn sức tàn hơi
Vẫn thủy chung với tình đời bao dung

04/12/2013


Thứ Ba, 3 tháng 12, 2013

Trên tàu cao tốc

Như một con kình lớn
Lướt trên dòng kinh quê
Bọt bông tung trắng xoá
Mải vui không muốn về

Ngồi trên tàu cao tóc
Khách thơ tìm hồn thơ
Đường đi chừng đã hết
Vẫn chưa rời giấc mơ.

             Nguyễn Xuân Hiểu

Chủ Nhật, 1 tháng 12, 2013

Mùa xuân và hoa đào

Xuân về đâu hẳn trời hết rét
Nên đào chưa vội nở hoa khoe
Dấu chút sắc hồng vào trong nụ
Đợi nắng bừng lên mới nở xoè

Trời đất cũng chơi trò đuổi bắt
Muôn loài xúm lại níu chân chơi
Thua được chẳng cần ai phán xét
Chỉ cốt góp thêm chút hương đời.

                              Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Năm, 28 tháng 11, 2013

ĐÀO XUÂN

Hoa lấp ló dưới làn da mỏng
Đợi Xuân về nở nụ Đào Xuân
Lộc chớm biếc cuối cành chóp đọt

Chờ mưa giăng buông lá Xuân Đào

                                Nguyễn Xuân Hiểu       

Thứ Bảy, 23 tháng 11, 2013

Nhân kỷ niệm lần thứ 69 ngày thành lập QĐND Việt Nam 22/12. Tôi xin dược đăng bài thơ tôi viết năm 1974 theo chủ đề đó, để đăng trên báo tường của đại đội.
  
   BA MƯƠI NĂM HÀNH QUÂN THEO BÁC

Ba mươi năm hành quân theo Bác
Hôm nay nhìn lại quãng đường xa
Ta bỗng thấy lòng ta man mác
Trong niềm vui thắng trận chói loà.

Từ điểm chót của đỉnh cao thời đại
Cùng dân tộc ta ghé mình nhìn lại
Ta thấy ta lớn dậy sức thiên vương
Ta thấy ta lớn dậy phi thường 
So từ ấy và nơi đây ta đứng.

Ta nhìn lại ba mươi năm xây dựng
Quân đội ta từ  ấy điểm Tân Trào
Quân đội ta từ  tay trắng bước vào
Cuộc chiến đấu cùng toàn dân giữ nước

Ba mươi năm qua mỗi bước chân ta bước
Là mỗi chiến công, là mỗi nụ cười
Mỗi bước đi một dấu nối cuộc đời
Từ tăm tối đến hôm nay chói lọi.

Ba mươi năm bước theo lời Đảng gọi
Quân ta đi thêm cứng thế ta đi
Ba mươi năm gian khổ trường kỳ 
Đoàn quân vẫn bước đi theo Bác.

Vị tư lệnh, dáng thanh cao tóc bạc
Người đồng chí, người chỉ huy uyên bác
Người đã từng quen cơm vắt, ngủ rừng
Người đã nhiều lần nước mắt rưng rưng
Trong mỗi lần nghe gió về báo lạnh.
Người đã từng đi và bảo ta quyết đánh
Cho chiến thắng về đầy ắp những bàn tay.

Ôi! Tha thiết ta kính dâng lên Bác
Người đưa đường chỉ lối chúng ta đi
Từ những ngày đầu gian khổ hiểm nguy
Cho đến hôm nay đỉnh cao ta đứng
Ngàn đoá chiến công và bài ca xây dựng
Của những ngày qua và mai sau.

                                               22.12.1974
                                           Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Ba, 19 tháng 11, 2013

Bài thơ “ Giải phóng” của Xuân Hiểu 
                  & lời bình của Xuân Ngọc
                                Bài Thơ:

Giải phóng rồi!
Giải phóng rồi!
Chỉ có thế thôi
Lặp đi lặp lại
Mấy mươi năm đã trải
         Xương bạn – Da tôi – Máu anh – Máu chị…
                                         hòa cùng non nước niềm vui
Giải phóng rồi!
Giải phóng rồi!
Lòng cha se lại
Nước mắt mẹ trôi…
               Theo sông ra biển mặn mòi.
Giải phóng rồi!
Giải phóng rồi!
Mấy vạn trẻ em…
               Chờ quà chiến thắng
Mấy trăm khăn trắng…
                Trên đầu em tôi
Để chỉ thế thôi…
                Quê ta giải phóng

Lời bình bài thơ

Giải phóng rồi!*
Giải phóng rồi!
Một cụm từ quá ư đơn giản, vâng! quá đơn giản. Vậy mà vì cụm từ này suốt 30 năm dài người dân Việt Nam nói chung các chiến sỹ quân giải phóng Miền Nam, Các ông bố, bà mẹ, những người chị người em nói riêng đã phải gồng mình lên và chịu bao khó khăn gian khổ, bao mất mát hy sinh. Biết bao người con ưu tú của đất Việt đã không thể trở về sau ngày giải phóng. Máu xương da thịt của họ đã hòa cùng đất nước từ Đường Chín , Khe Xanh đến Đồng Xoài, Đất Mũi. Từ khắp các ngả đường Trường Sơn đến các vùng Đồng Tháp, Bưng Biền. Những con người bất khuất, kiên trung đã góp phần viết lên bản hùng ca chói lọi nhất của dân tộc, của nhân loại. Họ đã chấp nhận mọi sự hy sinh chỉ để đổi lấy cụm từ “Quê ta giải phóng!”.
Giải phóng rồi!
Giải phóng rồi!
Đằng sau nỗi vui mừng khôn siết của cả một dân tộc trong ngày chiến thắng, chúng ta thấy rất rõ ở đâu đó là sự trầm ngâm của những người cha mất con, những dòng nước mắt tiếc thương của những người mẹ, người chị khóc những người thân yêu của mình tuôn ...  theo sông ra biển mặn mòi.
Đằng sau nỗi vui mừng khôn siết của cả một dân tộc trong ngày chiến thắng, chúng ta cũng thấy rất rõ những ánh mắt trẻ thơ mong ngóng sự trở về của những người mà được chúng gọi là cha, những vành khăn trắng trên đầu các chị, các em không ra trận nhưng cũng có thể được goi là Liệt Nữ khi đất nước được “Giải phóng rồi” Nhưng riêng họ thì lại vĩnh viễn mất đi một nửa giấu yêu, thiêng liêng nhất của mỗi một cuộc đời đó là: Máu xương da thịt của những người chồng thân yêu của họ.
Bài thơ ngắn, viết theo thể tự do, nhịp thơ hai – hai mạnh mẽ được viết ngay trong ngày chiến tháng 30 tháng tư năm 1975 của Xuân Hiểu như một sự tổng kết khắc nghiệt. nó nói lên cái giá của ba từ đơn giản “ Giải phóng rồi!” Nhưng nếu ta dừng lại ngẫm sâu thì quả là chẳng đơn giản chút nào. Thậm chí người đọc còn cảm thấy nghẹn ngào xúc động.
Ôi! Một “nhà thơ”không chuyên mà đôi lúc cũng tỏa sáng đến… ngỡ ngàng.
Tôi nghĩ! "Xuân Hiểu" là một người có tài khi anh cầm bút viết thơ.

                                                                           Xuân Ngọc

*Những chữ in nghiêng là lời của bài thơ

Thứ Bảy, 16 tháng 11, 2013

Về thăm trường cũ

Tôi về trường mong gặp anh, em
Nhân ngày hội của thầy, cô giáo
Mà như thấy tiếng đàn khua dạo
Và trong lòng tràn ngập niềm vui.

Tôi về trường mong gặp anh, em
Mong gặp lại những người đồng chí
Những thầy, cô ngày đêm không nghỉ
Cho tiếng đàn ngân lên âm vang.

Tôi về trường mong gặp anh, em
Để giảm bớt ngàn lần nỗi nhớ
Ở nơi mới ngày đêm trăn trở
Như có lần thơ tôi viết lên.

Tôi định rằng viết một bài thơ
Để tặng lại những người đồng chí
Đang mải miết vì trò không nghỉ
Nhưng không biết bắt đầu từ đâu.

Vì có lẽ nào chỉ thầy văn
Hay người cô dạy môn toán học
Khi hết thảy mọi người khó nhọc
Chung dựng xây toàn diện nhà trường.

Nên đành dự định chẳng thành công
Có nghĩa là bài thơ không viết
Mà thay nó bằng lời tha thiết
Mong cùng xây toàn diện nhà trường.

                                      Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Tư, 13 tháng 11, 2013

Nét yêu

Môi hồng như trái chín
Răng trắng như ngó cần
Nhìn Em anh những muốn
Ôm hôn đến ngàn lần

                 Nguyễn Xuân Hiểu

Chủ Nhật, 10 tháng 11, 2013

Nặng lòng 

Vậy là trọn đêm không ngủ
Gọi Em có đến ngàn lần
Mong sao dịu đi nỗi nhớ
Nhưng không hề giảm một phân

Chẳng trách chẳng hờn ai cả
Sao lòng vẫn nặng Em ơi
Ai cũng bảo yêu là thế
Phải đâu riêng CHÚ ở đời

                               Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Ba, 5 tháng 11, 2013

     Giãi bày

Có đâu mà cháu nói bao
Làn phong thu vẫn rạt rào đó thôi
Sầu đong đã chót đong rồi
Buồn - Vui - Sướng - Khổ - Nổi - Trôi cũng đành
Tiếc rằng tóc chẳng còn xanh
Để làm trai, đúng cho thành là trai
Một còn chưa trọn, bảo hai
Nỗi oan này biết cùng ai giã bày
Yêu nhau lại bảo không hay
Biết làm chi nữa từ "rày" trở đi.

                                                                   Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Bảy, 2 tháng 11, 2013

Làng quê đổi mới

Tao tác tiếng gà gọi sáng
Bình minh mỗi bước mỗi gần
Mặt trời vừa nhô khỏi đất
Ánh vàng đã loáng khắp sân.

Người người bước vào công việc
Trẻ em tấp nập đến trường
Các già giương giương đôi kính
Ngắm nhìn cảnh sắc quê hương.

Đó đây rền vang tiếng máy
Đỡ đần công việc nhà nông
Trâu bò nhẩn nha gặm cỏ
Không lo công việc dưới đồng.

Mấy chị “Tá điền” xuống ruộng
Ngồi trên xe máy tay ga
Máy móc thay người lam lũ
Ấm no đến với mọi nhà.

Làng quê không ngừng đổi mới
Nhà nhà thẳng lối vươn cao
Nước máy len vào ngõ xóm
Ngỡ như phố xá năm nào.

Dẫu vẫn còn nhiều gian khó
Như là để thử sức chơi
Mong Đảng mình luôn đổi mới

Cho nhà quê được đổi đời.

                            Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Tư, 30 tháng 10, 2013

TO BÉ

Cứ túm lại mà tranh to bé
Hùm thiêng khi sa hố cũng hèn
Đám cháy nào chẳng từ đám cháy
Được bắt đầu bằng đốm lửa nhen.

                                  Nguyễn Xuân Hiểu


Thứ Năm, 24 tháng 10, 2013

NGHỊCH LÝ

Ta  đến  được chân trời góc biển
Nhưng khó qua, một lớp khói mờ
Chỉ cách nhau, một tầm tay vịn
Mà suốt đời, với...  phải vu vơ.

                            Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Ba, 22 tháng 10, 2013

Nghị lực

Tưng tưng cháu đi mẫu giáo
Bềnh bồng như vịt tập bơi
Trời mưa mẹ khuyên nghỉ học
Cháu rằng: Không được mẹ ơi

Cô bảo: Ai có nghị lực
Thì sẽ vượt được mưa ngay
Giậm giậm đôi chân bé xíu
Mẹ xem nghị lực đây này

Khoác chiếc ba lô con cóc
Áo mưa mũ đội lên đường
Nhìn cháu vượt mưa đi học

Nghĩ ông đang ở chiến trường.

                              Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Sáu, 18 tháng 10, 2013

              Mẹ
      ( Tặng các mẹ, các chị nhân 20/10 )

Mẹ không sinh ra con
Vẫn ấm tình mẫu tử
Vì một nửa nhà con
Bây giờ con đang giữ
Mà nhà con - Cốt nhục mẹ sinh ra.

Đạo lý ngàn đời - Tự thuở ông cha
Đã yêu nhau phải yêu cả Họ
Bởi thấp thoáng có mình trong đó
Một nửa Anh - Một nửa Em.

Sẽ thế nào - Ta thử đoán xem
Nếu chúng ta thiếu đi một nửa
Cái một nửa để cộng thành đôi lứa
Mẹ không cho - Mẹ làm của riêng mình.

Lẽ tự nhiên trong mỗi chúng mình
Có cả hình Cha và hồn của Mẹ
Nên phải nhớ hơn một lần như thế
Đừng để Mẹ - Cha mình phải buồn lòng.

                                      Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Hai, 14 tháng 10, 2013

Người về

Người về với đất mẹ yêu
Tránh nơi chất chứa những điều thị phi
Người về đúng chốn người đi
Một mình thôi chẳng mang gì về theo
Chỉ xin chút đất lưng đèo

Và xin cho được mang theo tình người.

Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Ba, 8 tháng 10, 2013

KHÓC  ANH  ĐẠI TƯỚNG


Tôi chưa một lần được gặp mặt Ông
Vẫn thấy ấm tình cha con đồng chí
Ông là Tướng còn tôi là Chiến sỹ
Cùng vui chung nhịp bước khúc quân hành.

Cả nước mình gọi “Đại Tướng” là Anh
Sự thân thiết đã  truyền trong  bốn cõi
Mấy thế hệ tin yêu lời Anh gọi
Tiếp tiếp nhau cầm súng lập chiến công.

Trọn một đời rạng rỡ tấm gương trong
TƯỚNG  có thực mà hóa thành huyền thoại
NƯỚC  VIỆT  TA  nay và còn mãi mãi

Thấy tên Ông trong bậc ĐẠI ANH HÙNG.

                                                 Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Tư, 11 tháng 9, 2013

          Ngắm hồ sinh thái

Lấp lóa ánh vàng bơi ngút mắt
Lao xao sóng đuổi gió xô bờ
Leo lẻo nước treo trời khoe dáng

Ngắm nhìn cảnh thực vẫn ngỡ mơ

                                Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Tư, 28 tháng 8, 2013

tiên đề


Tiên đề

Tiên đề là cái chưa có
Người ta định ước với nhau
Từ cái vô hình vô thực
Ngẫu nhiên thành điểm bắt đầu

Bao nhiêu mệnh đề định lí
Đã được khởi nguồn từ đây
Muôn vàn phát minh sáng chế
Bay lên từ chính nơi này

Cũng như mỗi người ta vậy
Hiển nhiên là một tiên đề
Đừng bao giờ ngừng sáng tạo

Để dâng đời những đam mê

                         Nguyễn Xuân Hiểu

Chủ Nhật, 25 tháng 8, 2013

HÃY ƯỚC MƠ

Có những chàng trai mơ mình ôm trái đất
Ngủ lành yên, xin hỏi bạn có không
Chắc bạn cũng như mình ta nói:
Rất viển vông - Thật rất viển vông.

Nhưng bạn hỡi! đừng nên khe khắt
Ngăn hồn ta với những ước mơ
Mà hãy cứ thả mình trong nó

Rất viển vông nhưng cũng rất thơ.

                                   Nguyễn Xuân Hiểu

Chủ Nhật, 18 tháng 8, 2013

Đứng trước đền Thầy

Đền Thầy ngày ngày tấp nập
Ngàn vạn cô trò về đây
Viết tiếp vào trang sử cũ

Lên khanh – Lên tướng – Ơn thầy

                                    Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Ba, 6 tháng 8, 2013

Muốn chặn quan tham

Mèo nào chẳng thích thịt
Vậy mà lại chọn rau
Tìm nguyên nhân căn cớ
Ra!...Mèo sợ đòn đau.

Học được chi không nhỉ
Từ câu chuyện xửa xưa
Muốn chặn quan tham nhũng
Cứ đánh đau chắc chừa

                      
                             Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Sáu, 2 tháng 8, 2013

  Viết hộ em

Lại một đêm không ngủ
Cứ  nghĩ  nhiều về nhau
Ngày ấy ai biết đâu
Mình lại yêu đến thế
Để bây giờ không thể
Sống đời mà thiếu nhau
Trải bao cuộc bể dâu
Vẫn đinh ninh lời hẹn
Gửi bạn tình thương mến

Lời ngọt ngào "YÊU ANH"

                          Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Tư, 31 tháng 7, 2013

Ngược đời

Sinh sau lại được gọi gìa
Rõ ràng đẻ trước lại là vẫn non
Ngược đời “Bố núi” “Rừng con”
Rừng thì già kiệt núi còn đương xuân 

                                Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Sáu, 26 tháng 7, 2013

        Xin góp với trời
 (Viết nhân đọc hai bài thơ về mưa thu sớm của ĐĐT &TAN)

Cúc vàng chưa kịp nụ
Sen hồng chưa kịp phai
Ngâu đã rơi lã chã
Sẻ nỗi buồn cho ai

Chỉ muốn sớm gặp nhau
Mà dám quên tất cả
Xáo trộn cả sơn khê
Trút buồn lên hoa lá

Chuyện “NGư Lang” “Chức Nữ”
Đáng giận hay đáng thương
Trời không phân rành rẽ
Sẽ còn nhiều tai ương

                         Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Sáu, 19 tháng 7, 2013

          Chuyện xưa chuyện nay

Ngày xưa bọn su nịnh
Bày chuyện biếu “Đào…” Vua
Bị “Trạng Quỳnh” bóc mẽ
“Đào…” bây giờ vẫn chua!

Ngày nay không có “Trạng”
Nhưng su nịnh vẫn nhiều
Phải cử người thay “Trạng”

Kẻo nước nhà xiêu liêu.

                             Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Năm, 18 tháng 7, 2013

Gã khùng

Đúng là có những gã khùng
Nửa đêm bật dậy đùng đùng làm thơ
Ngủ nghê như thể giả vờ
Thoáng thấy Ý - Tứ là vơ ngay vào
Chẳng nề đất thấp trời cao
Tuốt tuồn tuôn vét gom vào túi thơ

                                         Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Hai, 15 tháng 7, 2013

Đùa với bạn thơ

Cảm ơn Anh đã tặng thơ
"hiểu" thường như thế bao giờ mới khôn
Leo qua núi ngại chân chồn
Đến chân trời chỉ vong hồn đến thôi
Tôi xin được mãi là Tôi
Làm thơ - Dạy học Hiểu rồi lại không
" Bỡn ông tượng"* ngại phiền lòng
"Thảo Thi"**cũng ở cả trong thơ này
Mong đừng tay chém vào tay
Để cho tình bạn càng ngày càng thân
Năm hôm thư nhận ba lần
Mau mau về, kẻo mỏi chân anh Chè***

*     - Một bài thơ của Thiếu Giang
**   - Thảo Thi  - Nghĩa là thơ cỏ

*** - Người đưa thư

                                                                                                                             Nguyễn Xuân Hiểu

Chủ Nhật, 14 tháng 7, 2013

XH giải đố
XH đố là cây chi

Cây gì trông giống cái ô
Dìm sâu mấy nước vẫn nhô được đầu
Thích chơi ở những vũng sâu 
Quả như cái bát giống màu xanh sen

XH giải

Cây sen trông giống cái ô
Dù sâu mấy nước vẫn nhô được đầu
Được trồng ở những vũng sâu 
Quả như cái bát giống màu xanh sen

Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Bảy, 13 tháng 7, 2013

Là cây gì ?...

Cây gì trông giống cái ô
Dìm sâu mấy nước vẫn nhô được đầu
Thích chơi ở những vũng sâu

Quả như cái bát xanh mầu xanh sen

                                Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Tư, 10 tháng 7, 2013

Báu vật của Người
                                 
                                   Không hiểu Loài Người dấu chúng ở đâu
Lũ Ma Quỷ tìm bao đời không thấy
Lên mặt trăng “Cuội” cười không có đấy
Xuống thủy cung “Vua” nói cũng chẳng tường
HẠNH PHÚC phải chi là cái vô thường
Mà được Loài Người coi như báu vật
Họ trân trọng và truyền nhau dấu cất

Trong thẳm sâu của mỗi trái tim Người.

                                   Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Ba, 9 tháng 7, 2013

XH xin đăng luôn lời giải của 2 câu đố là:

          Câu1: Là con gì:
XH đố:

Con mà cùng mẹ sinh ta
Đố ai đoán được đó là con chi.

XH giải:
" Còn mà cùng mẹ sinh ta
Là đôi con mắt chứ là con chi"

    Câu 2: Là cái gì:

XH đố:

Chúng đều có hai mặt 
Râu tóc đều sạch bong
Cái gầm lên như sấm
Cái lại chỉ tong tong

XH giải                    Cái trống có hai mặt
                   Râu tóc cạo sạch bong
                   Trống sấm rền như sấm
                   Trống chầu chỉ tong tong

ST đã giải đúng câu là cái gì. xin có lời khen và cám ơn!

Thứ Ba, 2 tháng 7, 2013

đợi cái ngàn xưa

Đợi cái ngàn xưa

Đừng nghĩ rằng phải ở mãi đâu xa
Rồi mê muội kiếm tìm nuôi ảo vọng
Như biển đó dẫu mênh mông dài rộng
Vẫn có đường chung cho các con tàu

Như chúng ta có nhiều sự bắt đầu
Nhưng không phải lúc nào ta cũng mới
Có những lúc ta khát khao mong đợi

Cái ngàn sau được như cái ngàn xưa

                                                  Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Bảy, 29 tháng 6, 2013

Ngày 29/6 TRI ÂN có đăng 1 câu đố của XH.
Hôm nay XH xin Giải đố như sau:

Đố là gì

Cái chi tự đổi được mầu
Thường xuyên đứng cạnh bốn đầu con mương
Định cư ở chốn phố phường
Ai mà bị nó coi thường là nguy

XH Giải đố:

Đèn giao thông tự đổi màu
Thường xuyên đứng ở các đầu ngã tư
Ai qua cũng phải từ từ

Kẻo rồi có chuyến của hư người tàn

Hôm nay XH xin đố

Nhưng trước khi đố XH xin có một ý kiến nhỏ như sau: Từ nay sau khi TRIÂN đăng câu đố của ai đó 2 ngày thì tác giả của câu đố đó phải cho đăng lời giải của mình. Trong 2 ngày đó nếu có bạn hữu nào tham gia giải đố thì "TRIÂN" cứ cho đăng hết kể cả nhửng lời giải có thể là sai. Mặt khác các tác giả nên chỉ đưa lên mạng các câu đố do mình sáng tác ra. Nếu như muốn đưa các câu đố sưu tầm thì các câu đố đó phải có sự chọn lọc kỹ đảm bảo tính Hay - Hiếm - không dung tục... Nếu được vậy thì mục đố trên TRIÂN của chúng ta chắc là sẽ XÔM lắm đó. Vậy "Kính mong"!

Đố là con chi
Con mà cùng mẹ với  ta
Đố ai đoán được đó là con chi ?.

                                          Nguyễn Xuân Hiểu