VÔ ĐỀ
“Yêu
nhau bốc bải dần sàng
Ghét
nhau đũa bạc cơm vàng chẳng xơi”
Ngàn
xưa đã thế em ơi
Chắc
ngàn sau vẫn như lời cổ xưa
Nhạt
nhòa sớm nắng chiều mưa
Chẳng
còn ưa, chẳng còn ưa thôi đừng
…
Ta về
với ngãi người dưng
Để
ta như thể chưa từng yêu nhau
Để
giờ và mãi về sau
Không
ai phải trải nỗi đau thất tình.
Nguyễn Xuân Hiểu