Thứ Tư, 28 tháng 11, 2012


Đôi chân thiếu nữ

Đôi chân trần trắng muốt
Rừng rực lửa "Săm ba"*
Dịu dàng làn gió cuốn
Khi dạo " Hồ thiên nga"**

Cứ nghĩ rằng trời đất
Chẳng thiên mếch bao giờ
Hay đâu ngàn xưa cũ
Cũng siêu lòng vì thơ

Nên trời cho nhiều thế
Đất còn họa thêm vào
Anh chỉ còn mỗi bước
Ngắm nhìn và… Khát khao.

                           Nguyễn Xuân Hiểu
* - ** Là 2 điệu múa nổi tiếng của dan tộc BRASIN và NGA

Thứ Ba, 27 tháng 11, 2012


Đôi bàn tay em

Đôi bàn tay nhỏ xíu
Nõn nà những búp măng
Chạm vào như nước mát
Trắng ngần như ánh trăng

Chẳng biết em có biết
Sự ngọt ngào từ đây
Sẽ là nguồn cảm hứng
Cho bao người ngất ngây.

                      Nguyễn Xuân Hiểu

Về thăm nhà Bác 

Đến nơi quê Bác đây rồi
Thoả bao năm tháng đứng ngồi ước ao
Lân lân từng bước theo rào
Lòng man mác nhớ lệ trào ướt mi
Kể rằng: - Từ ấy -  Nơi ni
Một làng quê cũng xanh rì tre xanh
Cũng hàng dâm bụt bao quanh
Cũng nhà vách nứa mái tranh lệ thường
Đơn sơ gỗ ghép thay giường
Góc nhà cũng một chiếc giương đựng đồ
Cây cau luống muống cằn khô
Đây ư! Nhà Bác - Bác Hồ kính yêu
Trải bao nắng sớm mưa chiều
Võng đay còn đọng bao nhiêu ân tình
Mà như võng vẫn rung rinh
Hát câu hát cũ ru mình, ru ta
Canh khuya giục giã tiếng gà
Nhọc nhằn khung cửi xót xa thương đời
Quên mình từ đó ai ơi
Hình thành theo Bác theo lời hát xưa
Thiếu trăm thứ chỉ dư thừa
Tình yêu đất nước từ xưa dâng tràn
...
Chắc là lúc vượt gian nan
Vẫn theo chân Bác bạt ngàn lời ru .

Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Bảy, 24 tháng 11, 2012


Xin đối - đố góp vui

Sống chậm
Bác Đỗ đố:
Nhẩn nha đọc, nhẩn nha chơi, nhẩn nha nhấm nháp
XH đối:
Thẩn thơ vịnh, thẩn thơ ngâm, thẩn thơ thưởng thức

XH đố:
Quan tham
Nhăm nhăm nhắm, nhăm nhăm nhận, nhăm nhăm nhót nhét
                  ( Xin mời các thi huynh, thi hữu đối)

                                                                                                   Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Sáu, 23 tháng 11, 2012


Về đất Mũi

Tàu cao tốc đưa tôi về đất Mũi
Mênh mông sông nước Cà Mau
Hàng dừa nước nối dài ngút mắt
Rừng đước xanh mát đất địa đầu

Đất nước mình snao dài rộng thế
Đến nơi nào tôi cũng gặp Nhâ dân
        Những con người chịu thương chịu khó
Sớm trưa mưa nắng tảo tần

Đắp đổi dựng xây đất nước
Cho quê mình đâu cũng đẹp tươi
Cho mỗi con kênh, ngọn dừa bình dị
Cũng trở lên say đắm lòng người.

                                        Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Năm, 22 tháng 11, 2012


Đôi mắt của em

Đôi mắt Em đen láy
Thường vẫn hay mở to
Anh bảo đành hanh lắm
Nên Anh càng trêu cho

Anh thường trêu cho khóc
Để Anh càng được thương
Để khi về trong ấy
Lòng Em càng vấn vương

Đừng trách Anh, Em nhé
Anh chỉ đùa thế thôi
Vì nếu Em khóc thật
Sẽ nát tan lòng tôi.

Nừu mà em khóc thật
Sẽ nát tan lòng tôi.

                         Nguyễn Xuân Hiểu

Chủ Nhật, 18 tháng 11, 2012


Nhân dip ngày 20/11 tôi xin đăng lại 2 bài thơ do tôi viết cách đây 43 năm và 23 năm

Tâm sự người giáo viên
( Em ơi nhớ lấy nhà trường
Cái lò luyện cát thành gương sau này )
1969

Hai mươi năm trước làm thơ tặng
Nhớ lấy nhà trường tôi dặn em
Nay tuổi bốn mươi lần giở lại
Bài thơ ngày ấy mấy ai xem

Nào có mấy ai? - Có những ai?!
Bâng khuâng tìm kiếm suốt đêm dài
Bao lượt đò đi, thuyền về lại
Mấy đợt người đi - Mấy người đi.

Ơi những người đi có nhớ ta
Người đưa đò ấy - Buổi phong ba
Người say luyện cát thành gương sáng
Nay vẫn mê rèn nết Ô - A.

                                                            1989
                                                Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Bảy, 17 tháng 11, 2012


Bức tranh quê

Làng xóm hỏi còn mấy bụi tre?!
Khói tuôn thả cửa mắt cay xè
Bụi bám lên trời mưa cũng bẩn
Ầm ầm máy rú chật tai nghe.

Tài nguyên thoả sức moi lên bán
Ao hồ lấp hết dựng quán ăn
Sẽ chẳng còn nơi ngồi buông trúc
Ngắm hồ nước biếc sóng lăn tăn

Cứ cái đà này dăm năm nữa
Khắp các ngả đường chật nhà dân
Lúc đó bộ hành người qua lại
Chắc là khó lắm để len chân.

Lô nhô cao thấp nhà chen đứng
Nhoe nhoét vàng xanh bức tranh quê
Đất bột phủ đường dăm ba tấc
Đợi gió dựng lên chặn lối về.

Nháo nhác làng trên đồng hẹp lại
Xôn xao xóm dưới ruộng mất dần
Giấc mộng di dân vào nhà máy
Hỏi được mấy người kịp nhấc chân.

Khối kẻ dư tiền nhờ bán ruộng
Mua cái xe Tầu chạy mát chơi
Mai mốt nông nhàn vì đói việc
Chắc mới thấm câu: " Ruộng gắn đời"!

Giá kể có người " Phanh" lại được
Cho cảnh quê mãi mãi yên lành
Cho hàng tre thảnh thơi soi tóc
Cho lúa đồng bát ngát tươi xanh

Hậu thế chắc sẽ là nhớ mãi
Như chiến công của những anh hùng
Những chiến công không mùi bom đạn
Cũng vẻ vang, bởi cuộc sống chung.

                                            Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Sáu, 16 tháng 11, 2012


Qua Bình Định

Đến quê hương Nguyễn Huệ
Lúc hoàng hôn xuống dần
Đó đây vang tiếng nhạc
Chắc người đang thu quân.

Đường vàng lên như lúa
Biển giát màu thuỷ ngân
Khách thăm chừng lưu luyến
Không muốn rời bước chân.

                             Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Ba, 13 tháng 11, 2012


Cá cảnh chim mồi

Đàn cá nhẩn nha bơi lượn
Ngỡ mình ở giữa đại dương
Có đủ san hô rong tảo
Ai ngờ trong bể kính gương

Cũng như những con chim gáy
Sống trong no đủ mỗi ngày
Chỉ tiếc thấy trời cao rộng
Mà không được cất cánh bay

Cám phận chim lồng cá chậu
Nhớ biển nhớ trời khôn nguôi
Ngàn xưa mà không hề cũ
Bao giờ nước chẳng chẩy xuôi.


                          Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Hai, 12 tháng 11, 2012


Đã yêu

Cả hai cùng bảo không yêu
Nhưng  khi  xa  lại  nhớ  nhiều  về  nhau
Hỏi em?. Em bảo: - Biết đâu!
Hỏi anh? Anh cũng lắc đầu: - Chịu thôi!
Trải bao năm tháng qua rồi
Tình  chung đã  buộc  chặt  tôi  với nàng
Chẳng vì giấc mộng cao sang
Chẳng  vì  anh  có  núi  vàng  em  theo
Mới tin chẳng phải giàu nghèo
Đã  yêu  chín  núi  mười  đèo  cũng  qua.

                                         Nguyễn Xuân Hiểu

Chủ Nhật, 11 tháng 11, 2012


Chào tuổi xuân
Lâu rồi mới lại gặp nhau
Giật mình nhìn thấy mái đầu bạc phơ
Giờ đây mà ngỡ bao giờ
Tuổi xuân còn trước hay chờ phía sau
Xa rồi ngày ấy còn đâu
Vẫn vui, vui át nỗi sầu tuổi cao
Chẳng còn xuân vẫn dạt dào
Bởi lòng yêu trẻ ta nào quản chi
Xuân qua nhưng chẳng lỡ thì
Bạc đầu thêm, ấy cũng vì mai sau
Tuổi già ơi hãy cùng nhau
Chắt chiu sắc đỏ để màu hoa tươi
Đã say cái nghiệp trồng người
Hãy luôn giữ lấy tiếng cười trẻ trung.

                                           Nguyễn Xuân Hiểu


Thứ Bảy, 10 tháng 11, 2012


Tiễn bạn về hưu
( Tặng anh Lê Minh Chử Hiệu trưởng Trường THCS Văn An  nhân ngày anh về nghỉ hưu)

Anh thảnh thơi về nghỉ
Vui thú cảnh điền gia
Sống những ngày nhàn tản
Sau chặng hành quân xa.

Đến dự lễ chia tay
Chia xa người bạn quý
Chia xa một người anh
Chia xa người đồng chí.

Tôi có đôi lời chúc
Xin gửi về theo anh
Mong sao cây hạnh phúc
- gia đình mãi tươi xanh.

Xin chúc anh mạnh khoẻ
Càng già càng khang minh
Bách niên càng giai lão
Để đúng là trường sinh.

                    Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Sáu, 9 tháng 11, 2012


Hát mãi về Thầy

( Kính viếng vong hồn Vạn thế sư biểu Chu Văn An ngày giỗ 26/11 âm lịch )

Bao năm  mà chẳng thể quên
Chu Văn An vẫn đứng lên với đời
Tấm gương " Tiên Triết" sáng ngời
Ngàn năm sau, vẫn vang lời ngợi ca
Nước non đâu cũng là nhà
"Văn An" - "Thanh Liệt "* đều là quê hương
Vinh hoa phú quý coi thường
Giữa tham quan chẳng vấn vương bụi trần
" Phượng Hoàng Sơn"**  đã dừng chân
Ẩn mình mà vẫn góp phần dựng xây
Nhân tài hun đúc từ đây
Bẩy trăm năm vẫn như ngày mới qua.

                                       Nguyễn Xuân Hiểu

* Nơi mất và nơi sinh của Thày Chu Văn An.
** Thuộc phường Văn An - Chí Linh, nơi Thày Chu Văn An về ở ẩn, dạy học, bốc thuốc và mất tại đây
     Đền thờ của Thày cũng được xây trên dãy núi này.

Thứ Năm, 8 tháng 11, 2012


                     Em buồn

Em buồn trải nỗi buồn ra
Anh đi vướng phải thế là buồn lây
Mong trời cao hỡi đất dầy
Hãy mang đi nỗi buồn này giúp tôi
Để còn chỉ có vui thôi
Để còn chỉ có những lời yêu thương

Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Ba, 6 tháng 11, 2012


                   SUY NGẪM
     
  ( Tâm sự của các Giáo viên lớp 1 cấp 1 nhân ngày nhà giáo Việt Nam )

Lặng lẽ bên đường tỏa bóng
Che mát bao người qua đây
Về nhà mấy ai còn nhớ
Ven đường có những hàng cây

Cũng như những người thầy giáo
Dâng cho đời cạn niềm thương
Bao lớp học trò khôn lớn
Mấy ai còn chút tình vương

Thôi thì đã mang lấy nghiệp
Thấp cao trách lẫn làm gì
Hứa trọn kiếp này tận tụy
Nhọc nhằn vì những người đi

Chỉ mong đôi lần nhớ lại
Nhờ " Tiên Sư" * Mới đổi đời
Gương trong  lọc từ cát bụi
Nhọc nhằn lắm Lớp Một ơi !

* Người thầy dạy đầu tiên ( Lớp 1 )

                                                           Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Hai, 5 tháng 11, 2012


SÂN KHẤU & CUỘC ĐỜI

Mỗi lần bước ra sân khấu
Ta thường vẽ mặt bôi râu
Gác lại chuỗi ngày đoan chính
Hóa thân thành kiếp " Thị Mầu "

Lại cũng có lần ra diễn
Khuỳnh tay, dạng bước ung dung
Dấu bật đời thường lận đận
Sắm vai một bậc anh hùng

Cứ thế mà thành sự nghiệp
Nhiều người lên tướng, lên khanh
Nhưng cũng nhiều phen oan nghiệt
Ví như " Tiểu Kính " loanh quanh

Cuộc đời mà như sân khấu
Chắc là chẳng sống nổi đâu
Tan trò ai  về nhà nấy
Ngày mai ta lại bắt đầu.

                  Nguyễn Xuân Hiểu

TRĂNG ẢO

Nực cười vầng trăng ảo
Cũng nghĩ mình long lanh
Chỉ một con cá quẫy
Trăng ấy! Vỡ tan tành.

                    Nguyễn xuân Hiểu

Thứ Bảy, 3 tháng 11, 2012


Day dứt

Lòng anh day dứt quá
Cứ hỏi yêu rồi sao
Mà nhớ nhung da diết
Mà thương mình nôn nao

Giấc ngủ đêm còn nửa
Ngày làm việc chẳng xong
Khi vui tràn nỗi nhớ
Lúc buồn ngập niềm mong

Cứ lo mình buồn khổ
Vẫn biết giúp được đâu
Có phải yêu là thế
Khi xa thường nhớ nhau

Nhưng sao gần được nữa
Có đúng vậy không em
Khi đôi vần thơ viết
Cũng ngại ngần đón xem.

Cứ tưởng rằng mây gió
Như gió mây mà thôi
Có ai ngờ từ đó
Ta yêu mình, mình ơi.

Để giờ day dứt quá
Nát lòng anh vì yêu
Cứ muốn vào trong ấy
Để hôn em nhiều nhiều

Chắc là em trong ấy
Cũng nhớ anh chiều chiều.

                         Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Sáu, 2 tháng 11, 2012


Đôi mắt lạ


Mỗi người có hai mắt
Đi đâu chẳng mang theo
Vậy mà có người nói
Mắt hôm nay " Không đeo ".

Cứ như là cổ tích
Mắt lại tháo được ra
Thế mới sinh ra chuyện
Để quên mắt ở nhà.

Khiến suốt ngày ngơ ngẩn
Cứ ra ngóng vào trông
Nhăn nheo nhìn mãi chán
Cuối cùng đành ngồi không.

                      Nguyễn Xuân Hiểu

Thứ Năm, 1 tháng 11, 2012


Hạ trái

Ầm ầm sấm bủa mưa vây lối
Cóc Cụ ngáo nghiêng ngỡ ai đùa
Dăm nụ cúc tàn, toan đi kiện
Bởi cũng hay đâu Hạ trái mùa.

                          Nguyễn Xuân Hiểu