Bức
tranh quê
Làng xóm hỏi còn mấy bụi tre?!
Khói tuôn thả cửa mắt cay xè
Bụi bám lên trời mưa cũng bẩn
Ầm ầm máy rú chật tai nghe.
Tài nguyên thoả sức moi lên bán
Ao hồ lấp hết dựng quán ăn
Sẽ chẳng còn nơi ngồi buông trúc
Ngắm hồ nước biếc sóng lăn tăn
Cứ cái đà này dăm năm nữa
Khắp các ngả đường chật nhà dân
Lúc đó bộ hành người qua lại
Chắc là khó lắm để len chân.
Lô nhô cao thấp nhà chen đứng
Nhoe nhoét vàng xanh bức tranh quê
Đất bột phủ đường dăm ba tấc
Đợi gió dựng lên chặn lối về.
Nháo nhác làng trên đồng hẹp lại
Xôn xao xóm dưới ruộng mất dần
Giấc mộng di dân vào nhà máy
Hỏi được mấy người kịp nhấc chân.
Khối kẻ dư tiền nhờ bán ruộng
Mua cái xe Tầu chạy mát chơi
Mai mốt nông nhàn vì đói việc
Chắc mới thấm câu: " Ruộng gắn đời"!
Giá kể có người " Phanh" lại được
Cho cảnh quê mãi mãi yên lành
Cho hàng tre thảnh thơi soi tóc
Cho lúa đồng bát ngát tươi xanh
Hậu thế chắc sẽ là nhớ mãi
Như chiến công của những anh hùng
Những chiến công không mùi bom đạn
Cũng vẻ vang, bởi cuộc sống chung.
Nguyễn Xuân Hiểu